"Ai, có một số việc ta bây giờ không thể nói với con. Trên thực tế, ta cũng không nói hết. Vẫn là đợi cho đến khi xác định đã rồi ta sẽ nói cho con. Đúng rồi Đông Đông, ta hy vọng chuyện cha con trao đổi hôm nay thì con đừng nói cho hiền tế. Bởi nếu như vậy, ta nghĩ sẽ dễ dàng sinh ra hiểu lầm giữa hai bên" Vương Đức Vọng dặn dò một tiếng.
Vương Đông Đông gật gật đầu, nói: "Con có thể không nói. Nhưng mà phụ thân, người cũng không thể làm chuyện điên rồ a, lão công có ơn cứu mạng với họ Vương chúng ta a. Hơn nữa, nữ nhi hiện giờ đi theo chàng cảm thấy vô cùng hạnh phúc mãn nguyện. Còn nữa, ca ca hiện giờ cũng là thuộc hạ đắc lực đầy triển vọng của lão công, tương lai tiền đồ không có giới hạn a."
"Những điều con nói ta đều biết. Tuy nhiên có một số việc hiện tại ta thật sự khó nói ra được. Đông Đông, con đã đến đây thì không bằng ở lại với ta thêm ít ngày. Có một số việc chờ ta xác định rồi ta lại nói cho con được không?" Vương Đức Vọng tựa như thỉnh cầu.
Vương Đông Đông thoáng do dự một chút rồi cũng gật gật đầu mà nói: "Được rồi, con đồng ý với người—!" Theo ý tứ từ lời của phụ thân, trong lòng Vương Đông Đông không khỏi càng thêm lo lắng. Nàng chỉ sợ phụ thân làm chuyện dớ dẩn. Trong lòng nàng thì phụ thân và lão công đều cùng quan trọng. Tương lai nếu phụ thân phản bội lão công thì nàng cũng không biết mình
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/hi-du-hoa-tung/1559653/chuong-906.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.