"Điềm nhi, kỳ thực trong thâm tâm ta, không hề bài xích ngươi. Ngay mấy ngày trước, trẫm từng nghĩ đem ngôi vị hoàng đế truyền cho thái tôn, nhưng chuyện ngươi gây ra làm cho trẫm thất vọng."Lão hoàng đế hung tợn nói: "Trẫm thật sự không nghĩ tới, ngươi lại có thể phái người tới giết trẫm. ngươi biết không? Ngươi đã phạm vào tội không thể tha thứ."
Thái tử phi lạnh lùng nhìn hắn, trên mặt cũng không có một chút sợ hãi: "Thắng làm vua thua làm giặc, ông giết ta đi. Nhưng mà, ta đoán rằng tương lai của ông cũng không có kết cục tốt đẹp."
"Ầm ầm!"
Giữa không trung lại vang lên một hồi sấm, mưa gió dường như cũng mạnh hơn, lão hoàng đế nhìn Thái tử phi, lạnh lùng nói: "Điềm nhi, ngươi cho là trẫm thật sự không dám giết ngươi sao?"
"Ông có gì là không dám đây? Thiên hạ đều là của ông cả mà." Trong mắt Thái tử phi hiện lên một tia trào phúng, cười nói: "Giết sạch hết người trong thiên hạ, ông chính là quả nhân chân chính. Ha ha."
"Ngươi muốn thách thức sự nhẫn nại của ta?" Ánh mắt lão hoàng đế chậm rãi trở nên âm trầm, sát ý trên mặt dày thêm.
Thái tử phi lạnh lùng nhìn vào mắt hắn, oán hận nói: "Ông giết đi, ta thật sự không hề gì. Cuối cùng ông giết luôn Triệt nhi đi, nếu không, nó sẽ báo thù cho ta."
"Hoàng gia không nhân tình, quả nhiên là như vậy." Thái tử phi oán hận nói.
Lão hoàng đế nghe được lời ấy. Trong lòng tựa hồ lại bị kích động, hắn chầm chậm hướng mắt lên, trầm mặc
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/hi-du-hoa-tung/1559380/chuong-633.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.