Chương trước
Chương sau
Lưu Phong nhân cơ hội ôm lấy Lí Hương Quân, một tay bóp ngực, một tay sờ mông, cười nói: "Mỹ nhân tỷ tỷ, khó mà được ngươi chủ động một lần, thật khiến ta sướng chết mất."
Có lẽ là cảm kích trong lòng, Lí Hương Quân không có giãy dụa, cũng thuận theo rúc vào trong lòng ngực nam nhân, mặc hắn tùy tiện sờ loạn. Trong tim như con hươu nhỏ nhảy loạn không ngừng.
Lưu Phong đắc thốn tiến xích, sờ hết ngực, mông rồi, lúc này đã lớn mật vuốt ve đến vùng giữa hai chân cả nữ nhân.
Lí Hương Quân kêu một tiếng sợ hãi: "Đại sắc lang, ta là mẹ vợ của ngươi, phải biết lúc nào nên dừng lại." Nói xong đã tránh thoát Lưu Phong. Lùi sang một bên: "Ngươi này thật xấu, ta cũng không nên đối với ngươi như vậy."
"A a, mỹ nhân tỷ tỷ ta biết ngươi động tình. Chẳng qua có những vị khách không mời như vậy ở đây, thực làm hỏng phong cảnh. Nàng trước tiên đợi một lúc, chờ ta thu thập hắn. sau đó lại cùng nàng đùa giỡn."
Tiếng nói vừa dứt. Lưu Phong đem ánh mắt chuyển hướng Tu La, cười lạnh nói: "Lão tặc Tu La, ngươi là tự sát hay phải bắt tự sát."
Tu La nghe vây, không còn gì để nói. Đây *** lời gì vậy.
"Tiểu bạch kiểm, vừa nhìn đã biết ngươi bị xú nữ nhân này mê hoặc, sự tình thánh giáo chúng ta ngươi hay là đừng xía vào nhiều, nếu không ngươi sẽ hối hận đấy." Tu La lại lần nữa thổi phồng mình.
"Tu La, không cần lo lắng, ta đến đây." Trong lúc này, giữa không trung đột nhiên hiện lên một bóng người, đồng dạng là một lão nhân mặc hắc y. Diện mạo rất đáng khinh, làm cho người ta nhìn thấy liền cảm thấy không thoải mái.
Lí Hương Quân tựa hồ nhận biết được người nọ, hơi kinh hãi, hô: "La Sát?"
Lão nhân đáng khinh cười hắc hắc: "Hương Quân đã lâu rồi không gặp, biệt lai vô dạng a. Ngươi yên tâm, có ta ở đây, ngươi sẽ không chết đâu. Ta sẽ mang ngươi về làm lô đỉnh." Nói xong lão nhân lộ ra bộ dạng phúc sắc mị mị.
"Vô sỉ!"
Lí Hương Quân chán ghét liếc nhìn lão nhân kia. Lập tức nói với Lưu Phong: "Hảo nữ tế. Giúp mẹ vợ ngươi dọn sạch hai thứ rác rưởi này đi. Ta sẽ ủng hộ tinh thần cho ngươi."
Lưu Phong khẽ cười một tiếng nói: "Dọn dẹp hai thứ rác rưởi này, không tính là gì. Chỉ là nàng phải biểu thị một chút gì đi chứ?"
Lí Hương Quân nghe vậy, thoáng do dự một chút. Vội vàng lắc mình đi tới, ôm lấy đầu Lưu Phong, chụt một tiếng, hôn lên môi hắn một cái.
"Cho ngươi một nụ hôn. giờ thì làm đi?" Lí Hương Quân sắc mặt hơi ửng hồng, thẹn thùng cúi đầu thấp giọng nói.
Lưu Phong cười hắc hắc, nhân cơ hội nói: "Chờ ta thu thập hai đống rác này xong, nàng giúp ta lấy tay lộng (sục??)."
"Đại sắc lang." Lí Hương Quân cảm giác tim mình đập nhanh hơn, trong đầu nhất thời hiện ra hình ảnh Lưu Phong cầm cái bổng bổng, thân thể có chút nóng lên.
"Ân, ta đáp ứng ngươi." Giọng của Lí Hương Quân rất nhỏ, nhỏ tới mức Lưu Phong chỉ nghe thoáng được.
Bên kia, La Sát thấy tình nhân trong mộng của mình đang có bộ dạng thân thiết cùng tên tiểu bạch kiểm, một ngọn lửa giận vô danh nhất thời bốc lên: "Xú nữ nhân, một chút xấu hổ cũng không có."
"Hừ, lão tặc, các ngươi cứ chờ chết đi." Lí Hương Quân khinh thường liếc nhìn Tu La và La Sát. Trong khi đó thì lùi về phía sau, đem chiến trường nhường cho nữ tế mình.
La Sát lắc mình đến bên cạnh Tu La nghiêm túc nói: "Tiểu bạch kiểm này thấy hình như tu vi là Kim Đan kỳ, nhưng lực lượng lại cường đại dị thường, chúng ta không được khinh địch, ngươi và ta liên thủ đối địch, ngàn vạn lần không được lưu thủ, toàn lực ứng phó."
Lưu Phong khinh thường nhìn hai lão: "Đến đây đi, có bao nhiêu đại bản sự thoải mái dùng hết đi, nếu không các người sẽ chết rất khó coi đấy."
Tu La nổi giận gầm lên một tiếng. Mắng nói: "Tiểu bạch kiểm, hãy bớt sàm ngôn, nạp mạng đi."
La Sát âm trầm nói: "Nữ nhân ta chọn ngươi cũng dám cướp, xem ta như thế nào thu thập ngươi." Nói xong liền bắt đầu tập trung lực lượng toàn thân, chuẩn bị thi triển một kích hủy diệt.
Tu La chuyển thân sang một chỗ khác, cùng La Sát thành thế tả hữu giáp công. Thần thức khóa chặt lấy Lưu Phong.
Khóe miệng nhếch lên, lộ ra một nụ cười khinh miệt, Lưu Phong đối với hành động của hai người không thèm để ý. Hai mắt lộ ra một tia lãnh khốc, thân thể nhoáng lên, nhất thời quanh người quang hoa bắn ra bốn phía. Hạo Thiên Kiếm trong tay phun nuốt hào quang. Uy thế kinh người, ở xa nhìn lại, trông như là một chiến thần.
Ngay cả đến Lí Hương Quân cũng thấy chút si mê.
"Đẹp mê người!" Những lời này là học từ Khuynh Thành, hiện nói ra chẳng qua là do thuận miệng.
Tu La toàn thân hắc mang vờn quanh, sau khi hoàn thành vài đạo pháp quyết quỷ dị, không gian chung quanh thân thể hắn một trận méo mó, một cỗ khí tức tản phát tử khí chậm rãi di tán quanh thân hắn. Thôn phệ linh khí chung quanh. Chỉ trong nháy mắt, không gian rừng cây hoa cỏ chung quanh hắn đã khô héo đi. Có thể thấy được sự xấu xa của loại kì công pháp này.
Bên kia, La Sát quanh người hắc quang chói mắt. chỉ thấy hắn há mồm phun ra một đạo hắc khí, đón gió hóa thành một đạo lốc xoáy màu đen, bên trong lóe lên ngàn vạn quỷ ảnh.
Chuẩn bị xong, Tu La cùng La Sát giận dữ hét lên. Hai cỗ lực lượng hắc ám cường đại mang theo lực lượng thôn phệ vạn vật. Luân chuyển đánh tới Lưu Phong.
Rất nhanh, không gian chung quanh đã bị lực lượng hắc ám cường đại của hai người bao trùm, đồng thời lưỡng đạo thần thức cường đại cũng phong tỏa lấy khí tức của Lưu Phong.
Hai thế công đáng sợ đồng thời phát động, khiến cho cả ngọn núi vì rung lên, tử khí khủng bố kia tản ra bốn phía, căn bản không cho Lưu Phong một khe hở.
Khi công kích của hai đại cao thủ tới gần, Lưu Phong trên mặt hàn quang chợt lóe, miệng quát lớn lên một tiếng, huy vũ Hạo Thiên kiếm trong tay, phát ra thế công lăng lệ, kiếm quang chói mắt như lưu tinh, hướng về phía hai người vọt tới.
Ba cỗ lực lượng cường hãn đụng nhau giữa không trung, quấn lấy lẫn nhau ở một chỗ, lập tức mang theo tiếng nổ rung trời. Nổ mạnh giữa không trung. Khí lãng trùng thiên nhất thời bao phủ lấy thân ảnh Lưu Phong cùng Tu La, La Sát.
Một lúc lâu sau, hào quang chói mắt dần dần tản đi, tiếng nổ điếc tai cũng dần biến mất. Một trận gió nhẹ thổi qua, lộ ra ba đạo thân ảnh giữa không trung.
Tu La toàn thân hắc mang tan hết, lộ ra dáng người gầy yếu và khuôn mặt tái nhợt. Một đôi mắt xếch hoán tán vô quang (mờ mịt không có ánh sáng),thân thể lắc lư không ngừng. Tựa hồ đã bị thương tổn rất lớn, đã không thể đứng thẳng giữa không trung, chậm rãi hạ xuống dưới.
La Sát tình huống tốt hơn chút. Dù không bị trọng thương. Nhưng giờ phút này cũng biểu lộ vẻ mệt mỏi, sắc mặt hơi ảm đạm.
Nhìn lại Lưu Phong, bề ngoài trông có vẻ như không có trở ngại gì lớn cả. Nhưng thực tế trong cơ thể khí huyết dâng trào. Nói rõ ra, là hắn xem nhẹ bản sự của hai lão tặc này.
Lưu Phong không nghĩ tới bọn họ cư nhiên lại tâm tâm tương thông. Hai người liên thủ, lực lượng điệp gia (chồng lên nhau),trong khoảnh khắc liền tăng lên mấy lần.
Bởi vì sơ ý, trong cơ thể Lưu Phong đã bị một cỗ tử khí ăn mòn.
Lưu Phong hai mắt sáng ngời hiện lên vài tia tang thương cùng cười nhẹ. Cũng may kiếm linh lúc trước giúp hắn trọng tổ kinh mạch, vấn đề hiện tại không nghiêm trọng lắm.
"Hảo nữ tế, ngươi không có việc gì chứ?" Lí Hương Quân có chút lo lắng cho Lưu Phong. Vội vàng lên tiếng hỏi.
Trong lúc này, Lưu Phong đã âm thầm vận chuyện pháp quyết. Đem cỗ tử khí kia hóa giải đi. Cao giọng nói: "Mỹ nhân tỷ tỷ yên tâm, ta không việc gì đâu. Sẽ giúp nàng giết hai cái thứ rác rưởi hôi thối này."
Tu La cùng La Sát lúc này cũng ăn vào đan dược tòa án hắc ám bí chế, tạm thời ngăn chặn thương thế.
"Tiểu bạch kiểm, ngươi bất quá cũng chỉ thế thôi, lần này ngươi chết chắc." La Sát thấy bộ dáng quan tâm của Lí Hương Quân đối với Lưu Phong, trong lòng thật sự giận đến mức nghiến răng. Hận không thể xông lên cắn chết Lưu Phong.
Gửi cho Lí Hương Quân một nụ hôn gió, Lưu Phong quay đầu với La Sát cười nhạo nói: "Chết? Chỉ sợ thật sự phải chết không phải là ta a."
Tu La quát lớn lên một tiếng, lao thẳng tới Lưu Phong, La Sát bên cạnh gắt gao giương hai mắt nhìn Lưu Phong. Chuẩn bị tìm kiếm cơ hội thích hợp, thi triển tuyệt kỹ tất tử kia.
Cuộc giao phong kịch liệt thay đổi nhanh chóng.
Tu La xuất thủ cơ hồ là lối đánh liều mạng. Tình thế trước mắt đã rất rõ ràng. Không phải Lưu Phong tử, thì chính là bọn họ vong. Liều mạng là biện pháp duy nhất.
"Phanh!"
Một kiếm đẩy lui Tu La, Lưu Phong hai mắt híp lại. Đáy mắt hiện lên một tia túc sát, Hạo Thiên kiếm trong tay liên tục lật ba lần, liên tiếp ba đạo kiếm quang mang theo thanh sắc hỏa diễm hướng Tu La ào tới.
Cảm nhận được tình huống không ổn, Tu La rống to một tiếng thân thể chuyển hướng. Cả người vội vàng lùi về phía sau. Trong chớp mắt đã thoát được kiếm thế bao phủ của Lưu Phong.
Chẳng qua vào lúc lão nghĩ đã an toàn, dị biến đã xảy ra.
Ba đạo kiếm quang của Lưu Phong hợp thành một thể, hóa thành một đạo công kích càng lăng lệ hơn bắn tới.
Ánh mắt lạnh lùng nhìn Tu La hoảng sợ, khóe miệng Lưu Phong hiện lên một tia sát ý, chuẩn bị thi triển kiếm cương, một chiêu đánh chết luôn.
Cảm nhận được sát ý của Lưu Phong, ma quang màu xám trong mắt Tu La chợt lóe, há miệng phun ra một luồng khói đen cuồn cuộn, bên trong ngàn vạn quỷ quái, đều kêu gào cuồng loạn đánh tới Lưu Phong.
"Hảo nữ tế cẩn thận một chút, lão quỷ Tu La kia muốn liều mạng." Lí Hương Quân thần tình quan thiết, lớn tiếng nhắc nhở Lưu Phong.
"Dựa vào chút điểm đạo hạnh ấy, cũng muốn cùng ta liều mạng."Lưu Phong cười khinh thường, Quỷ Hồn kiếm quyết, tay phải vung mạnh Hạo Thiên kiếm lên, một đạo kiếm cương giống như thực chất to bằng miệng bát nhất thời lao tới giết lũ quỷ vật này.
Kiếm cương đi đến đâu, lũ quỷ vật đều hóa thành tê phấn.
Một tiếng"hự" thảm tự miệng Tu La truyền ra, mang theo vô cùng phẫn nộ cùng bất cam. Lưu Phong vì thế, chỉ cười khinh thường. Xuất ra được cái tổ hợp ấy, là phải có giác ngộ về kiếm. Ngươi không cam lòng cái rắm.
Ở một khắc lúc Tu La thân tử, La Sát rốt cục cũng động thủ, hắn tự rằng là đã tìm được cơ hội thích hợp. Đương nhiên cơ hội này là do Tu La dùng sinh mệnh đổi được.
Một cỗ tử khí ngập trời phô thiên cái địa hướng về phía Lưu Phong ập tới.
Lưu Phong trong mắt lóe lên vài đạo dị sắc, sắc mặt biến đổi, nguyên anh lực toàn thân phóng ra, hình thành một kết giới thần thánh, mạnh mẽ đẩy văng tử khí ra.
Mà giờ phút này, tử khí trước mắt càng nồng đậm hơn, lộ ra một gương mặt khủng bố cực kỳ và vô cùng quỷ dị xuất hiện trước mặt Lưu Phong. Giờ phút này La Sát đã nuốt sống thi thể Tu La, dùng hắc ám bí pháp luyện chế thành hắc ám ma đầu.
Đồng thời khi Lưu Phong đang kinh ngạc, một cỗ lực lượng cường đại đã khóa chặt lấy hắn.
"Tiểu bạch kiểm, cảm ơn ngươi giết Tu La, giúp ta có được cơ hộ hấp thu hắn. Giờ thì ngươi chết chắc." La Sát trong tử khí chậm rãi đi ra, vẻ mặt đắc ý.
Lưu Phong lạnh lùng nhìn chăm chú La Sát, thân hình sơn nhạc bàn tĩnh lập (đứng vững như núi Nhạc),quanh thân kình khi tản ra. Quần áo vũ động, tựa như chiến thần. Uy phong lẫm liệt bất khả xâm phạm.
Lưu Phong lúc này mới hiểu được. Tu La đã mắc mưu, La Sát không chờ cơ hộ ra tay, hắn chờ là chờ cơ hội hấp thu Tu La, có thể tăng cường lực lượng của mình.
"Đi chết đi!" La Sát hấp thu Tu La hiển nhiên lực lượng tăng cường rất nhiều, thực sự ngay cả Lưu Phong cũng cảm thấy hơi bất an. Điệp gia của hắc ám bí pháp, tuyệt đối không chỉ đơn giản như một cộng một.
Lưu Phong mày kiếm giương lên. Cuối cùng tay chỉ xéo lên hư không, kháp động kiếm quyết, tùy thời chuẩn bị một kích lăng lệ.
Kiếm khí dày đặc, khí lãng bắn ra bốn phía, cái này là do hàn khí của kiếm phong bắn mạnh ra, giống như thủy triều vô hình một sóng tiếp một sóng ập tới. La Sát vì thế mà kinh ngạc, không nghĩ tới mình thôn phệ lực lượng của Tu La nhưng vẫn như trước không phải đối thủ của hắn. Chỉ là tại giờ phút này, hắn mới cảm nhân được lực lượng cùng sự đáng sợ của tiểu bạch kiểm này.
"Sát!"
Lưu Phong bỗng nhiên hét lớn, trong mắt hiện lên một đạo sát ý. Thanh âm như long ngâm hổ khiếu, ẩn hiện túc sát khí. Mà Hạo Thiên kiếm trong tay hắn cũng bắn kiếm quang ra bốn phía, bao trùm không gian chung quanh, đem La Sát thôn phệ vào trong.
Kiếm khí không thể ngăn cản mang theo khí thế kinh thiên động địa vọt tới, La Sát khẽ nhíu mày, không dãm có một chút khinh thường, vội vàng thi triển toàn lực nghênh đỡ.
"Oanh" một tiếng, lực lượng cực mạnh của hai người va chạm.
La Sát dưới lực đẩy của khí lãng, chỉ cảm thấy một cỗ cự lực như núi Nhạc đè xuống. Làm cho hắn phải lùi vài bước, khóe miệng rỉ ra một tia máu.
Lưu Phong chỉ lùi một bước, trong mắt không khỏi có một tia kinh ngạc. Hắn không thể không thừa nhận, La Sát đích xác là đối thủ mạnh nhất mà hắn gặp được từ trước tới nay. Nếu đổi lại kiếm linh của Hạo Thiên kiếm lúc trước không tố tạo kinh mạch cho hắn, thắng bại hôm nay có lẽ không thể nói được
Hít một hơi thật sâu, Lưu Phong mạnh mẽ ngăn chặn khí huyết dâng trào trong cơ thể. Đánh một kích này cùng La Sát, đích xác là ngạnh kháng không hề có hoa xảo.
Chẳng qua. Khi hắn thấy tia máu ở khóe miệng La Sát, hắn đã hiểu được. Trận chiến hôm nay. Hắn đã thắng chắc. Thôn phệ trong nháy mắt không thể phát huy lực lượng lớn nhất của hắc ám bí pháp điệp gia.
 
 
Chương trước
Chương sau
Website đọc truyện online chất lượng hàng đầu việt nam, với nhiều truyện tiên hiệp, truyện kiếm hiệp, truyện ngôn tình, truyện teen, truyện đô thị được tác giả và dịch giả chọn lọc và đăng tải.
Liên hệ về bản quyền/quảng cáo: [email protected]

Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư

Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.