Tố Nương khẽ run kên, sau đó thu thập đảm khí đứng lên. Liễu Thanh Nghi nói rất đúng, dù sao thì cả ba nữ nhân cũng thường bàn luận với nhau về chuyện phòng sự, có gì mà phải thẹn thùng nữa. Nghĩ vậy, Tố Nương ngồi xuống, song thủ bám lấy cổ Lưu Phong, áo ngực nhanh chóng cởi bỏ, hai khoả tuyết lê trắng muốt nhất thời hướng về phía miệng Lưu Phong tiến tới. Một đêm phong lưu, một đêm xuân tình lai láng. Cho đến khi trời sáng ba người mới dừng lại. Nữ nhân như hổ, Lưu Phong giờ đây mới thấm thía câu này. Sáng nay, sau khi Tố Nương và Liễu Thanh Nghi hầu hạ Lưu Phong mặc y phục thì có người đến gõ cửa. Nghe Ân Tố Tố lên tiếng, Tố Nương vội cao giọng trả lời, tiến lên mở cửa. Ân Tố Tố đẩy cửa tiến vào, sau đó mở to mắt cẩn thận quan sát Lưu Phong. Lưu Phong thấy vậy trong lòng cũng cảm thấy hơi sợ hãi. Liễu Thanh Nghi cũng phát hiện ra dị trạng này, cẩn thận hỏi: "Tố Tố, muội làm sao vậy?" Ân Tố Tố cười khan nói: "Không có việc gì, không sao cả." Miệng nói vậy nhưng trong lòng nàng thầm nghĩ hai vị tỷ tỷ thật là cường hãn, ngay cả một Nguyên Anh kỳ tu chân cũng bị hai người biến cho thành sắc mặt tái nhợt. Thật là tội nghiệp lão công, tối qua dám chắc là bị hai vị tỷ tỷ hành hạ cho lên bờ xuống ruộng. không biết sau này tại kinh đô, có nhiều nữ nhân như vậy thì làm sao Lưu Phong có thể kham nổi đây? Ăn xong điểm tâm, Ân Tố Tố thu thập một chút vật dụng, sau đó cùng Lưu Phong cưỡi thần điểu rời khỏi Giang Nam, tiến về kinh đô. Đến chiều thì hai người đã đáp xuống hậu viên của Thiên Thượng Nhân Gian tại kinh đô. Gặp A Mỗ, Lưu Phong mới biết được Kim Vận, Thanh Liên, Bạch Vũ từ khi hắn quay về Giang Nam liền bế quan tu luyện. Đưa Ân Tố Tố đi dạo một vòng cho quen với nơi này, Lưu Phong quyết định đi vào cung gặp Ân quý phi. Ân Nguyên Đạo đã nói nàng gặp quỷ mà sanh bệnh, không biết thực hư ra sao. "Tố Tố, ta sẽ cho người dẫn nàng đi tham quan cho quen thuộc Thiên Thượng Nhân Gian nơi này. Ta sẽ vào cung xem cô cô thế nào, bệnh tình ra sao, có được không?" Ân Tố Tố từ cha cũng biết được tin tức cô cô sanh bệnh, vội vàng gật đầu: "Được, lão công, chàng đi nhanh đi, tiện thể thay thiếp vấn an cô cô." Lưu Phong gọi Thanh Âm, Tiểu Điệp, Liễu Oanh đến cho các nàng dẫn Ân Tố Tố đi tham quan Thiên Thượng Nhân Gian. Sinh ý tại kinh đô càng ngày càng lớn, Ân Tố Tố đã đến đây, Lưu Phong chuẩn bị giao mọi thứ tại Thiên Thượng Nhân Gian cho nàng tiếp quản. Về phương diện quản lý thì Ân Tố Tố tuyệt đối giỏi hơn tam nữ ở đây. Theo kế hoạch của Lưu Phong thì việc quản lý Thiên Thượng Nhân Gian sẽ giao cho Tố Tố, về phần Tiểu Điệp và Liễu Oanh sẽ chú trong vào việc tiêu thụ nội y. Hai người này vóc người hoàn hảo, rất hợp với việc phát triển tiêu thụ nội y. Thanh Âm sẽ hỗ trợ việc quản lý cho Tiểu Thiên. Vương Bảo Nhi sẽ chỉ chuyên tâm vào việc phụ trách Cẩm Y Vệ tâm phúc, xử lý mọi chuyện liên quan đến hắc đạo tại kinh đô. Đi đến cửa cung, Lưu Phong đưa ra lệnh bài lão hoàng đế đã ban cho mình, đường đi tự nhiên thông suốt. Đi ngang qua kim thủy kiều thì từ trên không trung đột nhiên truyền đến một loạt âm thanh bi thảm, bốn phía âm kí đại thịnh, Lưu Phong nhíu mày, phóng ra thần thức, lập tức phát hiện cách đó không xa có một cụm hắc khí. Đúng vậy, âm thanh bi thảm chính là từ đoàn hắc khí đó phát ra. Lưu Phong đoán được hiện tượng này dám chắc có liên quan đến lời đồn trong cung có hắc diện quỷ. Phi thân đến, vì không muốn đánh động đến cụm hắc khí, Lưu Phong có ý thu liễm khí tức, quát: "Yêu nghiệt lớn mật, dám ở nơi này giả thần giả quỷ dọa người?" "Ngươi có thể thấy được ta?" Đột nhiên cụm hắc khí đình chỉ phát ra âm thanh bi thảm, mà phát ra một thanh âm ngọt ngào trong vắt. Lưu Phong bây giờ mới biết đây là nữ quỷ, chỉ là không biết mặt mũi như thế nào. "Yêu nghiệt, ngươi vì sao ở trong cung hại người?" Lưu Phong trầm giọng quát. "Ta không có hại người, ta cũng không phải là yêu nghiệt. Ta là một con quỷ tốt, đáng thương." Lúc này cụm hắc khí đột nhiên tản ra, một nữ quỷ mặc hồng y hiện ra trước mặt Lưu Phong. Chỉ thấy nữ quỷ này tóc dài phi tán, diện mạo dữ tợn, khoé miệng chảy máu tươi, răng nanh nhọn hoắt chĩa ra ngoài, nhìn qua quả thật làm cho người ta lạnh người. Nếu là ở kiếp trước, Lưu Phong nhìn thấy nữ quỷ này thì hơn phân nửa là đã hồn phi phách tán. Nhưng tại đây thì không giống như vậy nữa hắn chính là Nguyên Anh kỳ tu chân, chỉ khơi khơi là một lệ quỷ, có là gì! Hơn nữa trên người lệ quỷ này cũng còn chút khí tức của con người, nếu không thì chỉ cần chút Nguyên Anh lực đơn thuần cũng có thể biến nữ quỷ này thành hồn phi phách tán. Nhìn diện mạo xấu xí, ghê tởm của nữ quỷ này, Lưu Phong cảm thấy hơi thất vọng. Mẹ kiếp, khó khăn lắm mới thấy được nữ quỷ, ai mà biết bộ dáng lại xấu như vậy. Nhớ lại tiền thế, Lưu Phong và bạn cùng phòng đã xem qua rất nhiều tiểu thuyết diễm ngộ nữ quỷ, trong đó mỗi ả nữ quỷ đều là quốc sắc thiên hương, có thể đưa nam nhân lên đỉnh sung sướng. Khi đó bọn hắn đều thường ngày tại ký túc xá mơ mộng có thể gặp nữ quỷ xinh đẹp như trong chuyện xưa. Chỉ là trong xã hội khoa học tân tiến kia thì cái loài sinh vật như quỷ cơ hồ đã hoàn toàn diệt chủng, trải qua bốn năm đại học cũng không thấy một bóng quỷ ảnh. Ai mà biết giờ này hắn đã gặp được, nhưng bộ dáng của nữ quỷ thì vượt ngoài sự tưởng tượng của hắn. Chẳng lẽ trong tiểu thuyết toàn là bịa đặt? "Ây, xin lỗi mấy người bạn học, xin lỗi các bạn trong ký túc xá, ta là người duy nhất gặp được nữ quỷ, đáng tiếc là một con quỷ xấu xí, thật thất vọng." Lưu Phong không khỏi ngửa mặt lên trời, thở dài một hơi. Nữ quỷ nhìn chằm chằm vào Lưu Phong, xác định hắn không phát ra sát thương lực, mới chậm rãi tiến lại gần, đang muốn nói chuyện thì thấy hắn ngửa mặt lên trời thở dài, lẩm bẩm. Không lẽ tiểu tử này bị điên? Bất quá câu cuối cùng của hắn lại làm cho nàng tức muốn điên, dám nói mình là quỷ xấu xí. "Ai là quỷ xấu xí?" Hồng y nữ quỷ tức giận nghĩ lại năm đó mình đi theo bên người thái tử, dù sao cũng là mỹ nữ thứ nhất thứ nhì. Nếu không phải là do thắt cổ tự vẫn thì làm sao bị biến thành bộ dạng của quỷ thắt cổ như bây giờ chứ? Đều là tự trách mình mà thôi, nếu khi xưa nàng biết thắt cổ có bộ dáng xấu xí như vậy thì đã không chọn cách thắt cổ để chết. Lưu Phong nghe nữ quỷ nói chuyện, vội hạ ý thức, quan sát bốn phía một chút. "Nhìn cái gì? Nơi này ngoại trừ ta và ngươi còn có ai nữa?" Hồng y nữ quỷ như trước, bực tức nói. Lưu Phong phục hồi tinh thần, hừ lạnh một tiếng: "Mẹ kiếp, thành quỷ thì không sao, nhưng ngươi sao lại chạy đến đây dọa người? Ngươi muốn tự mình xuất cung hay muốn ta để cho người hình thần câu diệt?" Nghĩ đến cô cô mình bị nữ quỷ này làm cho lâm bệnh, Lưu Phong lập tức nổi giận. "Hừ, tiểu tử thúi, chẳng biết trời cao đất rộng." Hồng y nữ quỷ đột nhiên há miệng phun ra đầu lưỡi đỏ lòm, một đoàn quỷ hỏa đột nhiên xuất hiện xung quanh thân thể nàng, ánh mắt lóe ra lục quang nhìn chằm chằm Lưu Phong nói: "Tiểu tử thúi, xem như là ngươi xui xẻo, đêm nay bị ta hút hết dương khí của ngươi." Lưu Phong mỉm cười, rất lễ phép hỏi: "Xin hỏi ngươi định hút dương khí ta như thế nào? Muốn giao hợp sao? Đáng tiếc, nếu ngươi xinh đẹp một chút thì ta sẽ thỏa mãn tâm nguyện giao hợp cho nàng, nhân tiện thỏa mãn tâm nguyện cho mấy người bạn ký túc xá năm đó của ta." "Đại sắc lang." Hồng y nữ quỷ then thùng nói: "Ngươi như thế nào vô lại như vậy, trước mặt nữ nhân có thể thốt lời khiếm nhã như vậy?" Có thể tu ma, Hồng y nữ quỷ vẫn là xử nữ quỷ. Khi nàng còn sống, cho đến khi chết là mười bảy năm, vẫn chưa có nam nhân nào đụng đến nàng. Lưu Phong buồn bực, nói: "Ta van ngươi, ngươi là nữ quỷ, không phải là nữ nhân." "Ngươi." Hồng y nữ quỷ cười lạnh một tiếng, tựa hồ cố ý gia tăng lên bầu hào khí ma quỷ, thè lưỡi máu ra, nhìn Lưu Phong nói: "Tiểu tử thúi, ngươi như thế nào không cảm thấy sợ ta?" Lưu Phong khinh thường hừ một tiếng: "Khơi khơi là một con ma thắt cổ, có gì mà sợ?" Hồng y nữ quỷ nghe vậy, âm thầm kinh hãi, người này cuối cùng lai lịch thế nào? Nhìn bộ dáng của hắn thì thì là người bình thường nhưng đảm khí thì lại vượt hẳn thường nhân. Người khác chỉ cần nghe thanh âm bi thảm của mình thì đã vãi đái ra quần, người này chẳng những không sợ mà còn dám đối thoại với mình. Bất quá cũng tốt, Kỷ tỷ tỷ nói rằng người nào đảm khí lớn thì dương khí mới vượng, chỉ cần hấp thu một chút dương khí cũng không hại hắn chết. Nghĩ tới đây Hồng y nữ quỷ quyết định hấp thu dương khí trên người Lưu Phong. "Tiểu tử thúi, xem ta hút dương khí của ngươi như thế nào." Nói vậy, Hồng y nữ quỷ đột nhiên biến hóa, đầu lưỡi dài ra, tiến tới quấn lấy người Lưu Phong. Lưu Phong cười lạnh một tiếng, đợi khi đầu lưỡi gần chạm đến mình thì nhích động thân mình, đứng đằng sau nữ quỷ. Hồng y nữ quỷ lúc này mới cảm thấy không ổn, người này không giống người thường.
Website đọc truyện online chất lượng hàng đầu việt nam, với nhiều truyện tiên hiệp, truyện kiếm hiệp, truyện ngôn tình, truyện teen, truyện đô thị được tác giả và dịch giả chọn lọc và đăng tải. Liên hệ về bản quyền/quảng cáo: [email protected]