Lãnh Nguyệt đang suy tư, chợt nghe thêm câu nói này của Lưu Phong, nhất thời hiểu được trên người Lưu Phong ẩn chứa bí mật, không thể nói ra.
-Tước gia, ta vừa hiểu được một việc. Trên người ngươi hình như mang theo bí mật, không muốn ai biết?
Lưu Phong cũng không phủ nhận, mà hứng thú gật đầu:
-Không sai, Lãnh Nguyệt tiên sinh quả nhiên thông minh. Bất quá nếu ngươi muốn biết bí mật của ta thì phải đợi thêm thời gian nữa.
-Tước gia sẽ nói cho ta biết?
-Đương nhiên, nếu thời cơ chín mùi thì ta sẽ nói cho tiên sinh biết. Bất quá hy vọng ngươi bảo trọng cho đến khi ta chính miệng nói ra bí mật.
-Tước gia yên tâm, Lãnh Nguyệt sẽ cố gắng sống sót. Tước gia, thứ cho ta mạo muội hỏi một câu. Bí mật của ngươi dường như có liên quan đến Thái tử điện hạ?
Lưu Phong mỉm cười, không nói, lúc sau mới nhẹ giọng:
-Bây giờ ta sẽ không nói cho ngươi biết. Nhưng ngươi phải nhớ lời thề của mình. Chỉ trung thành với người của Thái tử điện hạ, không phân biệt là ai.
Lãnh Nguyệt nghe vậy, thân thể run lên, thầm nghĩ nói lời này không phải đã trả lời câu hỏi vừa rồi của mình sao?
Nhìn Lãnh Nguyệt đang ngẩn người, Lưu Phong đi đến, vỗ vỗ vai hắn, cười nói:
-Không nên suy nghĩ nhiều. Có nhiều việc dù có suy nghĩ cũng không giải quyết được.
Lãnh Nguyệt bất đắc dĩ thở dài, ánh mắt nhìn Lưu Phong nói:
-Tước gia, ngươi càng làm cho ta tò mò. Thôi,
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/hi-du-hoa-tung/1559097/chuong-350.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.