Chương trước
Chương sau
Thái Âm Thất Tinh Huyền đã tự động vận chuyển, dần dần hòa cùng tốc độ hấp thụ linh lực, tốc độ vận chuyển của pháp quyết cũng nhanh lên. Linh khí ào ào tiến nhập vào cơ thể.
 
Lưu Phong cẩn thận dẫn đạo thiên địa linh khí tuần hoàn thành một vòng chu thiên. Sau đó dẫn nhập vào đan điền, để cho tiểu Nguyên Anh chậm rãi hấp thu.
 
Dần dần, tiểu Nguyên Anh trong cơ thể hắn đã lớn hơn một chút. Thần niệm của Nguyên Anh cũng theo thế tăng lên không ít.
 
Lưu Phong phát hiện ra lúc này hắn không cần phải dùng ý điều khiển thì thần niệm cũng tự động dẫn dắt thiên địa linh khí tiến vào, tự hành trong cơ thể, cứ thế xoay vòng tuần hoàn.
 
Tuyệt Sắc kiếm tiên và Bạch Khiết không nói gì, chỉ đứng một chỗ quan sát Lưu Phong tu luyện. Bầu không khí giữa hai người thật là căng thẳng.
 
Đột nhiên Tuyệt Sắc kiếm tiên cất tiếng phá vỡ bầu không khí này: "Tiền bối, người lúc nãy nói có người tự thiêu đốt linh hồn, trợ giúp Phong nhi tu luyện, chuyện này như thế nào? Linh hồn bị thiêu đốt cũng đồng nghĩa với việc vĩnh viễn không siêu thoát. Chẳng lẽ trên đời này có người tự mình làm chuyện này hay sao?"
 
Bạch Khiết sắc mặt lạnh lùng nói: "Tuyệt Sắc, từ đây về sau, ta cảnh cáo ngươi. Những lời này lập tức quên đi. Nếu không đừng trách ta không khách khí với ngươi."
 
Tuyệt Sắc kiếm tiên thấy Bạch Khiết biến sắc, giận dữ như vậy, cũng không dám hỏi nhiều nữa, vội vàng nói: "Tiền bối yên tâm, từ giờ trở đi Tuyệt sắc sẽ quên chuyện này đi."
 
"Tốt!" Bạch Khiết xoay người lại, mỹ mục nhìn Tuyệt Sắc kiếm tiên trầm giọng nói: "Tuyệt Sắc, ta muốn giao dịch với ngươi một chút."
 
Tuyệt Sắc kiếm tiên vội vàng cung kính nói: "Tiền bối, có việc gì, thỉnh mời người phân phó, Tuyệt Sắc nhất định tận lực hoàn thành."
 
"Phân phó? Ta muốn giao dịch với ngươi." Bạch Khiết cười, nói: "Ngươi giúp ta âm thầm bảo vệ tiểu tình nhân của ta. Ta truyền cho ngươi pháp môn tu luyện Kiếm Cương?"
 
Tuyệt Sắc kiếm tiên có chút động lòng, suy nghĩ một chút: "Tiền bối như thế nào mới có thể tin tưởng vãn bối?"
 
"Ngươi phải thề lời thề Thiên Kiếp." Bạch Khiết vốn không tin cái gì gọi là ân tình, cái gì là báo ân. Nàng chỉ biết lợi ích mới là trên hết.
Tuyệt Sắc kiếm tiên có chút do dự. Lời thề Thiên Kiếp không thể nói đùa được. Một khi thốt ra mà không hoàn thành thì nhất định sẽ bị Thiên Kiếp tiêu diệt.
 
Bạch Khiết hừ lạnh một tiếng: "Tuyệt Sắc, ngươi không dám sao? Nếu ngươi thật sự phát thệ thì ta sẽ thực hiện giao dịch. Chỉ là một lời thề Thiên Kiếp, ngươi có gì mà phải sợ?"
 
"Được rồi, vãn bối đáp ứng." Thứ nhất, Kiếm Cương chính là một pháp quyết cực kỳ hấp dẫn. Thứ hai, Tuyệt Sắc kiếm tiên trước nay vẫn âm thầm bảo vệ hắn. Bây giờ chẳng qua là phải phát thệ mà thôi.
 
Dựa theo sự vận chuyển của Thái Âm Thất Tinh Huyền, Lưu Phong dùng thần niệm khống chế Nguyên Anh, để cho Nguyên Anh hấp thụ một hơi thật dài.
 
Nguyên Anh khí không giống như Tiên Thiên khí bình thường. Mà tinh thuần hơn rất nhiều. Lúc này phía trên Bách Hội của Lưu Phong đã có một cỗ khí lưu hình tròn xoay chuyển. Năng lượng trong người cũng theo đó xoay tròn, làm ảnh hưởng đến thiên địa linh khí ở những nơi phụ cận, phảng phất như một cơn lốc xoáy thôn phệ hết linh khí từ các nơi kéo về. Tốc độ hấp thụ nhanh chóng tăng lên mấy lần.
 
Bạch Khiết vẫn chú tâm theo dõi hắn tu luyện, đề phòng khi hắn có biến thì kịp thời cứu trợ.
 
Giờ phút này vẻ mặt Lưu Phong thật nghiêm trang. Thật giống như một cao tăng đang tọa thiền.
 
"Tiền bối, ngươi xem Phong nhi cuối cùng là tu luyện bao lâu nữa?" Đến bây giờ đã là ngày thứ ba. Tuyệt Sắc kiếm tiên lo lắng thuộc hạ của Lưu Phong đang rất lo lắng vì sự mất tích của hắn.
 
Bạch Khiết lắc đầu nói: "Ta cũng không thể xác định được. Tất cả tùy thuộc vào hắn. Được rồi, ta sẽ ở nơi này. Ngươi trở về báo tin cho huynh đệ của tiểu tình nhân biết tin, miễn cho bọn họ kinh hoảng mà làm cho kinh đó chó loạn, gà bay.
 
Tuyệt Sắc kiếm tiên đang có ý này, tự nhiên không từ chối, vội vàng ngự kiếm bay đi.
 
Bạch Khiết cảm giác được bốn phía không có người, nhưng cũng không xem thường, cẩn thận đề phòng. Lưu Phong đang tu luyện, ngàn vạn lần không thể phân tâm, nếu không sẽ bị tẩu hỏa nhập ma.
 
Bạch Khiết thật ra coi trọng Lưu Phong như vậy cũng không phải là vì nàng thật sự yêu hắn.
 
Bạch Khiết thật ra chỉ nghĩ nam nhân và nữ nhân chỉ cần lên giường là xong. Chưa từng tin tưởng vào tình yêu đích thực. Đừng nghĩ nàng ngọt ngào gọi hắn là tiểu tình nhân nhưng thực ra trong lòng chẳng có cảm giác gì cả.
 
Nàng quan tâm đến Lưu Phong như vậy vì Lưu Phong là cứu tinh duy nhất của nàng.
Tam Phân Quy Nguyên Đan đã bị hắn hấp thu vào huyết mạch.
 
Theo Bạch Khiết mà nói thì đây chính là thiên ý. Viên Tam Phân Quy Nguyên Đan đầu tiên cũng rơi vào tay hắn, xảo hợp thay Thái Âm Thất Tinh Huyền cũng rơi vào tay hắn.
Cái này chỉ có thể xem là thiên ý, là duyên phận.
 
Lưu Phong không biết suy nghĩ trong lòng của Bạch Khiết. Lúc này hắn đang theo dõi Nguyên Anh lực không ngừng thôn phệ thiên địa linh khí.
 
Tinh thần sung mãn, đầy trời. Bắc đẩu thất tinh hiện rõ, cơ hồ xuất hiện một đạo quang huy chiếu rọi quanh thân thể hắn.
 
Sau đó tiểu Nguyên Anh phóng xuất đi Nguyên Anh lực trong nháy mắt tỏa đi khắp thân thể hắn, giúp hắn tẩy rửa tạp chất trong kinh mạch.
 
Thời gian nhanh chóng trôi qua, đã mười ngày. Tụ linh trận do Bạch Khiết bố trí bắt đầu tiêu tán. Toàn thân Lưu Phong bị một tầng bạch sắc quang huy thánh khiết bao phủ. Quanh thân tỏa ra một lực lượng cường đại.
 
Lưu Phong cảm giác được trong cơ thể mình tràn ngập Nguyên Anh lực tinh thuần. Tại đan điền, linh lực đã bão hòa, không cách nào hấp thu thêm. Nếu tiếp tục hấp thu nữa thì e là Lệ quỷ của ngoại giới cũng phải tức giận.
 
Đình chỉ pháp quyết. Lưu Phong chậm rãi mở mắt, tâm thần vừa động, mộ cỗ Nguyên Anh lực tinh thuần nhất thời lưu chuyển toàn thân làm cho hắn vô cùng thoải mái.
 
"Tiểu tình nhân, ngươi cuối cùng cũng đã tỉnh." Mười ngày nay, Bạch Khiết chứng kiến từng chút biến hóa của Lưu Phong. Tiểu tử này quả nhiên là ngoài vận khí thì thiên phú cũng thật là hiếm thấy. Chỉ mười ngày mà căn cơ của hắn đã vững chắc hơn rất nhiều. Mặc dù chưa thể rũ bỏ hoàn toàn nguy cơ bị tẩu hỏa nhập ma nhưng so với trước kia thì ổn thỏa hơn rất nhiều.
 
Lưu Phong vội hỏi: "Bạch Khiết tỷ tỷ, đệ đã tu luyện bao lâu?" Chư Thiên Bồ Tát phù hộ, ngàn vạn lần đừng có nói là mấy tháng, mấy năm nhé.
 
Bạch Khiết tiến lên nhìn Lưu Phong, ôn nhu cười, nói: "Yên tâm, ngươi chỉ mới tu luyện mười ngày thôi."
 
Nghe chỉ có mười ngày. Lưu Phong thở phào một hơi.
 
"Bạch Khiết tỷ tỷ, không nên chậm trễ, chúng ta nhanh chóng trở về." Lưu Phong đoán rằng mình tu luyện mười ngày e là bọn Vương Bảo Nhi đang nháo nhào khắp nơi.
 
"Không cần gấp, bảy ngày trước ta đã sai Tuyệt Sắc kiếm tiên đi thông tri cho người của ngươi. Bọn họ hẳn sẽ biết tình cảnh của ngươi."
Lưu Phong nghe vậy, thở dài một hơi, cảm kích nói: "Bạch Khiết tỷ tỷ, chuyện này xin đa tạ người."
 
"Có cái gì mà đa tạ, đừng quên ngươi chính là tiểu tình nhân của ta." Bạch Khiết lớn mật bám lấy Lưu Phong, bộ dáng như con chim nhỏ bên tình nhân vậy.
 
Lưu Phong cẩn thận khẽ đẩy nàng ra, nói: "Bạch Khiết tỷ tỷ, Thái Âm Thất Tinh Huyền là do người sáng tạo ra, bây giờ đệ lại tu luyện pháp quyết này. Nếu từ điều này mà suy ra thì chúng ta là quan hệ thầy trò. Nếu thầy trò hoan ái thì e có chút không hợp." Nói thật, Lưu Phong cũng không hề ngại cùng Bạch Khiết xxx nhưng đó cũng không phải là chuyện hắn mong muốn. Chỉ là hắn lo lắng tình trạng người trước mặt, thân là Bạch Vũ, hồn là Bạch Khiết. Vạn nhất hắn cầm lòng không được xxx Bạch Khiết thì sau này làm sao ăn nói với Bạch Vũ. Tiểu nha đầu này nếu biết bản thân mình đã bị ô nhục thì e sẽ tự sát. Lưu Phong không muốn gây ra chuyện thất đức như vậy.
 
Bạch Khiết trừng mắt, cười một tiếng: "Ta bất kể hết thảy, ngươi phải là tiểu tình nhân của ta. Còn chuyện quan hệ thầy trò thì thực ra cũng có cách giải thích khác. Thái Âm Thất Tinh Huyền đúng là do ta tạo ra nhưng cũng không phải là pháp quyết độc môn của ta. Nếu luận về việc này thì ngươi chính là biên ngoại đệ tử của ta."
 
"Biên ngoại đệ tử cũng là đệ tử. Chúng ta không thể đi ngược với luân lý được."
 
"Vậy thôi à?" Bạch Khiết không quan tâm nói tiếp: "Vậy bây giờ ta chính thức trục xuất ngươi khỏi sư môn. Được rồi, bây giờ chúng ta chỉ còn quan hệ tình nhân thôi." (bó tay cho Bạch Khiết)
 
Lưu Phong dở khóc dở cười, bất quá không thể thoái thác được nữa.
 
"Tiểu tình nhân, ngươi bây giờ sao lại giả vờ đứng đắn nghiêm chỉnh? Ta nhớ lúc đầu ngươi đối với thân thể của ta thèm thuồng lắm mà." Bạch Khiết bất chấp thái độ của Lưu Phong, từ phía sau hai tay vươn ra ôm lấy hắn, đầu dán vào lưng hắn. Vẻ mặt rất chi là khoan khoái. Lưu Phong buồn bực nói: "Nhưng bây giờ tỷ đang ở trong thân thể của Bạch Vũ."
Chương trước
Chương sau
Website đọc truyện online chất lượng hàng đầu việt nam, với nhiều truyện tiên hiệp, truyện kiếm hiệp, truyện ngôn tình, truyện teen, truyện đô thị được tác giả và dịch giả chọn lọc và đăng tải.
Liên hệ về bản quyền/quảng cáo: [email protected]

Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư

Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.