Lưu Phong vội vàng nói "Đình tỷ tỷ, chuyện gì nàng cứ nói, cho dù lên trời xuống biển ta cũng đều đáp ứng nàng"
Nhìn bộ dáng không sợ chết của Lưu Phong, Đình Nhi không khỏi tức cười mắng "Nhìn thái độ của ngươi, không phải chỉ là vì một cái nội y chứ? Còn có ý gì nữa?"
"Ý gì nữa ư, đừng xem chỉ là một cái nội y bình thường, nhưng nó đều do nàng mặc qua, đều đã có hương khí của nàng, có thể làm cho ta mỗi ngày nhìn thấy, nhớ đến Đình tỷ tỷ"
Đình Nhi có chút khó hiểu, đều là đồ lót của ngươi ta, làm thế nào lại có thể nhớ đến, đệ đệ ý nghĩ quả thật quái dị.
Đương nhiên, với tính tình thuần phác của Đình Nhi, căn bản không biết Lưu Phong cầm quần lót của nàng đi làm việc khác.
"Đình tỷ tỷ, nàng còn chưa nói cuối cùng muốn ta đáp ứng điều kiện gì?" Lưu Phong thúc giục.
Đình Nhi khẽ mở mắt, trầm giọng nói "Ta muốn ngươi nói "ngươi yêu ta"
Trái với câu trách của Đình Nhi, điều này dĩ nhiên Lưu Phong vui vẻ tiếp nhận "Đình tỷ tỷ, ta yêu nàng, ta yêu nàng, ta yêu nàng, ta yêu nàng."
Lưu Phong tựa hồ nói mãi không thôi, hơn nữa ngày càng lớn, ngay cả binh lính dịch trạm cũng đều nghe tiếng la của hắn.
Đình Nhi vội vàng nói "đủ rồi. đủ rồi."
Lưu Phong lúc này mới câm mồm, cười nói "Đình tỷ tỷ, bây giờ nàng cho ta cái quần lót đi" Nói xong Lưu Phong đã đưa tay mình cởi ra.
Đình Nhi kêu to một tiếng, mở tay Lưu Phong
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/hi-du-hoa-tung/1558978/chuong-231.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.