"Tiền bối muốn đưa cho ta một vật? Chúng ta không đánh nhau nữa chứ?" Lưu Phong thần sắc đầy vẻ nghi hoặc hỏi.
Tuyệt sắc kiếm tiên hừ một tiếng: "Dựa vào một chút tu vi chó mù, mèo què của ngươi mà muốn đánh nhau với ta?"
"Vậy là tiền bối không định giết vãn bối?" Lưu Phong khẽ thở phào một hơi nhẹ nhõm.
Tuyệt Sắc kiếm tiên cười mắng: "Ngươi thế nào mà giống như đầu gỗ vậy? Nếu ta thực sự muốn giết ngươi thì một kiếm cũng đủ chém ngươi thành trăm mảnh rồi, cần gì phải tốn công như vậy."
"Thì ra là người muốn thử bản lãnh của vãn bối?" Lưu Phong cuối cùng cũng thông suốt. Hiểu được ý muốn của Tuyệt Sắc kiếm tiên.
"Cũng may là ngươi không đến nỗi ngu lắm." Tuyệt Sắc kiếm tiên cũng không hề để ý đến ánh mắt kinh ngạc của mấy người tu chân tại hiện trường mà nhìn Lưu Phong nói tiếp: "Thái Âm Thất Tinh Huyền lợi hại là không sai nhưng nhuyễn kiếm và kiếm pháp của ngươi quá kém, không cách nào phát huy được toàn bộ uy lực của Thái Âm Thất Tinh Huyền."
"Nói như vậy là tiền bối muốn cấp cho vãn bối vũ khí?" Lưu Phong tư duy trong đầu nhanh chóng xoay chuyển.
"Có thể nói như vậy." Tuyệt Sắc kiếm tiên nói: "Ta có một món quà tặng cho ngươi là một thanh Tiên kiếm và pháp quyết chân chính Thái Âm Thất Tinh kiếm pháp."
Đạo Đức chân nhân nghe vậy, sắc mặt biến đổi, vội bước lên trước, cung kính nói: "Xin hỏi vị tiền bối này có phải danh xưng Tuyệt
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/hi-du-hoa-tung/1558944/chuong-197.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.