Editor: Lovenoo1510 
Từ lúc biết Đặng Cửu chờ trong phòng bếp mấy canh giờ sau khi mình sinh con xong, hiện tại Minh Phỉ cảm thấy Đặng Cửu có gì đó không đúng: “Hôm nay Cửu tỷ ở phòng bếp đợi nhất định là rất nhàm chán đi?” 
Đặng Cửu đặt hà bao thêu chữ phúc lớn ở bên cạnh tã trẻ sơ sinh, cười nói: “Đâu có, Nghe Kim nương tử nói chuyện nấu ăn cũng rất có ý tứ.” 
Minh Phỉ cầm hà bao lên nhìn kỹ, cười nói: “Là tỷ thêu sao?” 
Đặng Cửu nói: “Thêu bừa thôi, nhưng dẫu sao ta làm cũng khá giống, có thể miễn cưỡng làm lễ ra mắt cho Niếp Niếp.” 
Hà bao khá nặng, rõ ràng bên trong có chứa đồ, Minh Phỉ nói đùa: “Lúc này cho lễ, đến đầy tháng tỷ lấy cái gì tới đây?” 
Đặng Cửu nghiêm mặt nói: “Lúc đầy tháng, ta và Sơn nhi cũng sẽ không tới.” 
Minh Phỉ nghĩ thầm Sơn nhi thủ đại hiếu, loại trường hợp vui mừng này không đến là bình thường, liền nói: “Vậy để ta cho người chuẩn bị một bàn thức ăn đưa qua cho mọi người.” 
Đặng Cửu trầm mặc chốc lát, nói: “Không cần, thật ra thì lúc này ta đã sớm muốn rời đi rồi, lúc trước là muốn chờ đại ca ta được trăm ngày, sau ngươi lại có bầu, ta không có năng lực làm gì cho ngươi, nên muốn ở lại chờ ngươi sinh xong, nhìn xem lúc đó có thể giúp được gì hay không. Hiện tại mẹ con ngươi đều bình an, ta cũng không có gì nhớ thương nữa, vậy nên muốn cáo từ. Rời khỏi nơi này, Sơn nhi mới có thể có cuộc sống 
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/hi-doanh-mon/13683/chuong-295.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.