🔔 Tham gia cộng đồng đọc truyện online trên Telegram:  https://t.me/+_tC4EYqfkw83NTE1
Chương trước
Chương sau

Edit: Um-um

Minh Phỉ cười nói: “Lão đạo trưởng, sau khi ta bước vào cửa đều luôn cười, ở đâu người nhìn ra ta mặt ủ mày ê?”

“Con và tên nhóc trong dược phòng kia đúng là giống nhau, liếc mắt một cái là ta biết ngay con muốn làm gì.” Tống đạo sĩ khinh thường liếc Minh Phỉ, ý bảo nàng đưa tay bắt mạch cho ông.

“Người lợi hại như vậy sao?” Minh Phỉ thuận theo đặt tay lên bàn. 

Tống đạo sĩ hơi híp mắt, vẻ mặt an tường lạnh nhạt mỉm cười, tâm tình của ông cũng truyền lại cho Minh Phỉ. Trong lúc vô tình, trên mặt Minh Phỉ cũng xuất hiện vẻ mặt như thế. Rất lâu, nàng cảm thấy phụ thân nàng càng giống như là Tống đạo sĩ, nàng không cần phải đem hết toàn lực đi nịnh nọt lấy lòng Thái Quốc Đống. 

“Tốt lắm.” Tống đạo sĩ bảo Minh Phỉ thu tay lại, dặn dò: “Muốn ăn gì cũng được nhưng chớ tham ăn.”

Minh Phỉ gật đầu đồng ý, việc này nàng biết, chỉ cần đảm bảo dinh dưỡng là được, không cần phải ăn nhiều, vận động nhiều cần thiết hơn. 

“Phụ nữ có thai cảm xúc hay thay đổi, thích suy nghĩ vẩn vơ, lại dễ dàng xúc động, tự làm bản thân mình khó chịu. Con phải chú ý điều chỉnh tâm trạng, chớ tự mình làm khó mình.” Tống đạo sĩ đứng dậy đẩy cửa phòng ra, quay đầu lại cười nói: “Có hứng thú đi theo ta một chút không?”

Một già một trẻ chậm chạp tới hậu viện, đã vào đầu hè, tường vi màu hồng bò đầy trên bức tường viện tô trắng, thinh thoảng rũ xuống mấy cành mai tam

Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/hi-doanh-mon/13670/chuong-280.html

Chương trước
Chương sau
Website đọc truyện online chất lượng hàng đầu việt nam, với nhiều truyện tiên hiệp, truyện kiếm hiệp, truyện ngôn tình, truyện teen, truyện đô thị được tác giả và dịch giả chọn lọc và đăng tải.
Liên hệ về bản quyền/quảng cáo: [email protected]

Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư

Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.