Edit: Nguyệt Hoa Dạ Tuyết
Minh Phỉ nhìn vẻ mặt do dự xen lẫn phẫn nộ của Viên Mai Nhi. Nàng biết mình tính đúng rồi, Viên Mai Nhi không nỡ liên lụy đến Viên Tam. Sở dĩ nàng ta hận nàng như vậy, đó là vì nàng ta đổ lỗi cái chết của Viên Tam lên đầu nàng. Hơn nữa, nàng ta có phản ứng mãnh liệt với cái chết của Viên Tam như thế, càng chứng tỏ nàng ta vốn dành tình cảm thắm thiết và sự sùng bái tuyệt đối cho hắn.
Nếu đã không nỡ liên lụy đến Viên Tam, hẳn là không thể nói ra chân tướng rồi. Bây giờ, Minh Phỉ chờ xem Viên Mai Nhi làm thế nào để phản bác mấy câu âm mưu hãm hại nàng, tiếp tục chỉ trích nề nếp gia phong, gia giáo của Thái gia.
Viên Mai Nhi vừa nóng vừa giận lại không cam lòng, khó tránh khỏi mất đi sự bình tĩnh trước đó, quên cả việc duy trì phong thái. Nàng ta trợn đôi mắt đỏ hết cả lên với Minh Phỉ và nói: "Ta nghe ra ý của ngươi, nghe giống như tất cả đều là lỗi của nhà ta vậy, có người hãm hại muội muội ngươi; nhưng mà ngươi nói ta nghe thử xem là ai lừa nàng ta, là ai làm hại nàng ta, là ai xô nàng ta ngã? Ruồi bọ không bâu trứng không nứt!* Ta chỉ biết là nàng ta không biết tự kiểm điểm lại mình, không có quy củ nên mới khiến kẻ ác có cơ hội lợi dụng! Bằng không, vì sao những người khác chẳng hề xảy ra chuyện gì mà ngày đó nàng ta lại gặp phải? Ta biết ngươi là tỷ
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/hi-doanh-mon/13648/chuong-256.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.