🔔 Tham gia cộng đồng đọc truyện online trên Telegram:  https://t.me/+_tC4EYqfkw83NTE1
Chương trước
Chương sau

Edit: hoada

Sáng sớm hôm sau, Cung Viễn Hòa và Minh Phỉ cùng nhau đưa tiễn Đặng Phù, Đặng Phù ý vị sâu xa nhìn Minh Phỉ và nói: “Đệ muội, chúc muội mạnh khỏe, hạnh phúc.”

Minh Phỉ tự nhiên, thoải mái khom người thi lễ với Đặng Phù: “Đa tạ đại ca đã thành toàn. Nếu ngày sau đại ca trở lại Thủy Thành phủ, kính xin thu xếp công việc, bớt chút thời gia ghé qua thăm nhà chúng ta. Mặc dù nhà chúng ta không có sơn hào hải vị gì nhưng một ly rượu nhạt, một bát cơm nóng vẫn sẵn sàng tiếp đãi đại ca.”

“Tốt!” Đặng Phù cười ha hả, quay đầu nhìn về phía Cung Viễn Hòa nén tiếng thở dài, vỗ vỗ nhẹ lên đầu vai hắn nói: “Ngươi hảo hảo sống qua ngày.”

Đã qua một đêm, Song Phúc dường như cũng đã nghĩ thông suốt, vẻ mặt trở nên nhu hòa hơn rất nhiều, dùng sức vỗ mạnh lên đầu vai Cung Viễn Hòa: “Mặc kệ như thế nào, chúng ta vẫn là huynh đệ tốt phải không?”

Cung Viễn Hòa cầm ngược lại tay hắn gật đầu lia lịa.

Đợi Cung Viễn Hòa đến nha môn làm việc, Minh Phỉ sai Hoa ma ma và Tiết Minh Qúy mang cái rương Trần gia gởi từ Đăng Châu đến, lấy ra cho bản thân mình hai tấm vải gấm tuyết, phần còn lại thì gói một phần đưa cho Minh Tư, một phần cho Minh Nhã rồi bản thân mang tin tức đến Thái gia tìm Tam di nương.

Hai người đang nói chuyện thì trong trang có người đến bẩm báo với Tam di nương, nói là bệnh của Nhị di nương ngày một nặng, muốn gặp Minh

Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/hi-doanh-mon/13619/chuong-227.html

Chương trước
Chương sau
Website đọc truyện online chất lượng hàng đầu việt nam, với nhiều truyện tiên hiệp, truyện kiếm hiệp, truyện ngôn tình, truyện teen, truyện đô thị được tác giả và dịch giả chọn lọc và đăng tải.
Liên hệ về bản quyền/quảng cáo: [email protected]

Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư

Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.