Edit: hoada
Gió đêm khẽ lay động, ánh nắng chiều xuyên qua cành lá ngọn cây, chiếu xuống mặt đất rải đá xanh những bóng hình nhảy nhót, Hoa ma ma đi nhanh đến, nhỏ giọng hỏi Kim Trâm: “Đại gia và nãi nãi đâu?”
Kim Trâm đang muốn trả lời, trong nhà đã truyền đến giọng nói của Minh Phỉ: “Chuyện gì? Đi vào đi.”
Hoa ma ma đi vào cúi người nói: “Đại gia, nãi nãi, sát vách phái người tới nói, Tôn quan chủ tìm tai trừ tà phù thủy, có xin cho ngài một đạo bùa, mời ngài đi qua hưởng dụng đấy.”
Cung Viễn Hòa ném cuốn sách đang cầm trên tay sang một bên, nhàn nhạt nói: “Nói ta đang bận, không đi.”
Minh Phỉ cười lắc đầu: “Không sao, ta đi.” Nàng quay đầu gọi Kim Trâm: “Kim Trâm, lấy bốn quả quýt hôm nay mua ở đạo khánh, đặt vào một cái hộp đẹp mắt mang đi cùng.”
Kim Trâm lên tiếng.
Cung Viễn Hòa nhìn nàng hỏi: “Nàng muốn qua đó xem náo nhiệt?”
Minh Phỉ soi gương kiểm tra mái tóc, lấy một chiếc trâm cắm lên: “Chẳng lẽ chàng quên rồi? Lúc trước, Tôn đạo cô từng đáp ứng yêu cầu của mẫu thân ta, chuyển vận mệnh cho ta đấy. Sau đó, tại bữa tiệc trong ngày sinh nhật của ta, ngay trước mặt chúng phu nhân, tiểu thư đã thay ta nói những lời hữu ích, vô luận như thế nào thì cũng coi như là bạn cố tri đi. Hơn nữa, công công cho người tới kêu, nếu hai chúng ta đều không đi, sẽ khiến cho người khác nói xấu chúng ta.”
Cung Viễn Hòa tựa tiếu phi tiếu nói: “Đúng, lúc ấy nhạc mẫu
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/hi-doanh-mon/13614/chuong-222.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.