Edit: Thu Lệ
Ban đêm Minh Phỉ đi gặp Mai tử, một mình Mai đang ngồi vùi đầu thiêu thùa may vá dưới ánh đèn, trên giường bày mấy mấy túi lớn nhỏ đã dọn dẹp chỉnh tề, xem ra đã làm xong chuẩn bị đưa đi.
Nàng ta thấy đám người Minh Phỉ đi vào, cũng không sợ hãi chút nào, cười đứng dậy mời Minh Phỉ ngồi, tự mình pha trà dâng lên sau khoanh tay đứng ở một bên.
Minh Phỉ cầm áo lót nàng làm lên xem, đường may tỉ mỉ, ống tay áo và cổ áo có hoa văn xinh đẹp cầu kỳ, không khỏi thán phục một tiếng: "Ta lại không biết ngươi có tài thêu thùa tốt đến vậy đấy."
Mai tử cười khẽ: "Chuyện nãi nãi không biết còn nhiều lắm."
Hoa ma ma trợn mắt nói: "To gan!"
Minh Phỉ khoát khoát tay: "Ma ma ra bên ngoài chờ ta đi."
Hoa ma ma đầu tiên là không chịu, sau đó thấy thái độ kiên quyết của Minh Phỉ, dáng vẻ của Mai tử cũng không tuyệt vọng đến nổi điên như Tử La. Chỉ đành phải nói: "Nãi nãi, lão nô chờ đợi ngay ngoài cửa, có chuyện gì người cứ kêu một tiếng."
Mai tử nói: "Hoa ma ma à, ngài cứ yên tâm đi, ta không dám làm gì nãi nãi đâu."
Hoa ma ma nhìn nàng ta một cái: "Ngươi biết là tốt rồi!" Nhanh chân đi ra đóng cửa chặt lại, rồi đứng đợi bên ngoài.
Mai tử cười nhìn Minh Phỉ: "Nãi nãi có chuyện gì xin cứ phân phó."
Minh Phỉ bình tĩnh nhìn thiếu nữ dưới ánh đèn: "Phu nhân nói với ta, trước đây phụ thân ngươi là Diêm đề cử Ngũ
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/hi-doanh-mon/13561/chuong-169.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.