Edit: hoada
Hai nha đầu này cũng thật có ý tứ. Dù là người mới đến nhưng một người thì dám dùng lí lẽ hùng hồn đến phòng bếp quơ chân múa tay, còn một người thì chẳng khác nào địa đầu xà, gặp phải khiêu khích nhưng mặt không biến sắc mà còn tràn đầy tươi cười. Khi Minh Phỉ buông đũa xuống thì cũng không đứng yên, hai người đều dâng lên tất cả mọi thứ một chút, không nhiều không ít, vừa lúc chia đều thành hai phần, nàng tán dương: “Bánh bao chay không tệ, cháo trứng muối thịt nạc cũng rất ngon. Sáng mai cũng làm những món ăn thanh đạm như thế này đi.”
Cung Viễn Hòa nghe vậy thì nhìn Minh Phỉ, rất rõ ràng là cháo thịt nạc trứng muối ăn cũng không ngon lắm, sao khẩu vị của nàng lạ vậy? Nhưng thấy hai nha hoàn đứng bên cạnh nên hắn cũng không có nhiều lời, hắn để đũa xuống đưa tay ra muốn lấy trà để súc miệng. Lập tức Bạch Lộ dâng lên môt li trà, Cung Viễn Hòa mới vạch trần nắp trà thì Tử Lăng cũng liền đưa tới một li trà khác: “Đại gia, li trà này không nóng không lạnh, rất vừa miệng.”
Bạch Lộ giận tím mặt, nàng cũng không phải là người không biết phục vụ, chẳng lẽ không biết nước trà súc miệng thích hợp nhất là không nóng không lạnh sao? Nếu không phải là ở trước mặt Cung Viễn Hòa và Minh Phỉ thì nàng hận không lập tức ném tách trà vào mặt Tử Lăng.
Cung Viễn Hòa thấy vẻ mặt nhàn nhạt của Minh Phỉ, thấy vậy mà vẫn chưa từng nhìn qua Tử Lăng, trong lòng hắn
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/hi-doanh-mon/13530/chuong-137.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.