Edit:Thảo My
** Đưa cho Minh Tư một ly trà: "Tuyết Khê là hào của Viên Tam công tử, tranh này chính là hắn vẽ."
"Viên Tam công tử?" Minh Tư nhớ không nổi trong số người cùng Thái gia lui tới có một người như vậy.
Minh Ngọc cười nói: "Tứ tỷ tỷ còn nhớ Viên tiểu thư từ kinh thành tới Viên Hàn Lâm gia không? Viên Tam công tử chính là ca ca của nàng. Nhờ phúc của nàng, trong nhà của chúng ta có nhiều bức tranh của Viên Tam công tử. Nếu như ngươi ưa thích, ngày khác ta cũng giúp ngươi có một bức."
Minh Tư lập tức nhớ tới nàng đó trước mặt mọi người chất vấn, Viên Mai Nhi ngang ngược, thanh cao ngạo mạn, trên mặt liền mang theo vài phần không vui: "Nàng không phải không nhìn nhóm nữ hài tử Thủy Thành phủ chúng ta sao?"
Minh Phỉ nói: "Đó là ngày trước, tất cả mọi người không hiểu chuyện. Hiện giờ nàng là khách quen trong phủ của chúng ta, thường thường tới đây làm khách, đến lúc đó ta cho người đi mời."
Minh Tư sợ hãi: "Đến nay các ngươi đã đi những chỗ nào chơi? Chơi những thứ gì? Hai năm ta không có ở đây, cũng không biết làm thế nào nói chuyện cùng các nàng."
Minh Ngọc thân thiết vỗ vỗ tay của nàng: "Giống như ngày trước, đi đây đó trong nhà hoặc là trong biệt viện chơi, cùng nhau nói chuyện phiếm thêu hoa đọc sách đánh đu ngắm hoa, Tứ tỷ tỷ phải nhanh chóng dưỡng tốt thân thể"
Minh Tư nói: "Hôm đó ta trở về các ngươi đi nơi nào?"
Minh Phỉ nói: "Đi biệt viện Viên Hàn
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/hi-doanh-mon/13497/chuong-104.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.