Editor: Thư
Lại không nói đến tất cả mấy vị di nương đều có toan tính nho nhỏ riêng, Trần thị chầm rì rì uống một ngụm trà, lại chậm rãi nói: "Bây giờ, khó khăn nhất là bảo quản chén bát chum đĩa. Đúng rồi, ta đây phải nói rõ một chút, lần này đồ sứ phải dùng trong phủ cũng không phải sứ thô có thể dễ dàng mua bên ngoài, cũng không phải là mặt hàng thường dùng trong quán rượu, mà là mượn từ tất cả các phủ đến, đồ sức đầy đủ các loại kiểu dáng, quý trọng lắm. Nếu làm hư không phải chuyện bồi một hai cái, mà phải bồi trọn cả bộ, nếu là mỗi bộ đều đánh nát một hai cái như vậy, bổng lộc cả năm của lão gia nhà chúng ta cũng không đủ đền. Bồi tiền vẫn chỉ là chuyện nhỏ, quan trọng nhất là thể diện."
Nghe nàng nói như vậy, trên mặt mấy di nương đều lộ ra vẻ kinh ngạc.
Vốn là cũng chỉ là gả một thứ nữ mà thôi, hơn nữa xuất thân của mẹ đẻ cũng không cao, phu gia cũng không phải là nhà đại phú đại quý gì, chỉ cần ngoài mặt ổn thỏa một chút, không bị người ta nói tới nói lui là được, hơn không cần phải đến từng nhà mượn đồ sứ quý giá làm gì. Gióng trống khua chiêng như vậy là muốn làm gì đây?
Nhị Di Nương như có điều suy nghĩ, trên mặt Tam Di Nương đều là cảm kích, Tứ Di Nương lại ghen tỵ không dứt, Trần thị nhìn thấy hết nét mặt của mọi người, vẻ mặt vẫn không thay đổi, âm thầm hả hê. Nàng cố ý làm
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/hi-doanh-mon/13431/chuong-38.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.