Editor: Lovenoo1510
Trời tờ mờ sáng, Minh Phỉ mới mở mắt ra đã nghe thấy Kiều Đào ở một bên dịu dàng nói: “Tam tiểu thư đầu còn choáng váng nữa không? Trong miệng có bị đắng không? Uống chút nước mật ong nhé?” Tiếp theo người bị đỡ dậy, một cái chén được đưa tới khoé miệng.
Minh Phi lười phải mở mắt, dựa vào trong ngực Kiều Đào, uống nước mật ong ấm, sau đó nằm lỳ ở trên giường híp mắt nhìn Kiều Đào mở rương tìm cho nàng quần áo mặc hôm nay.
Ai ngờ tay Kiều Đào ở trong rương đụng chạm, liền khẽ nhíu mày một cái, ngược lại lấy tay xuyên thẳng xuống đáy rương, khẩn trương lục lọi. Sự việc đã bại lộ, Minh Phỉ thầm kêu không tốt, nhanh nhắm mắt lại giả vờ ngủ. Nghe được tiếng bước chân vang lên, hình như có người trước mặt nhìn chằm chằm nàng, Minh Phỉ chột dạ, con ngươi cũng không dám chuyển.
Kiều Đào thở dài: “Tam tiểu thư ngài đừng giả vờ nữa. Con chó kia đã cứu mạng ngài, ngài đau lòng nó, nguyện ý lấy ra ít bạc cho nó là được, cũng như là kết thiện duyên. Nhưng ngài phải biết, dưới gầm trời này không phải người nào cũng thiện tâm giống như ngài, trong mười người cũng có đến năm sáu người là có ý đồ xấu, thấy hơi tiền là nổi lòng tham, ức hiếp người già bắt nạt trẻ con. Hai mươi lượng bạc không phải là một số tiền nhỏ, ngài tốt xấu gì cũng nên thương lượng một chút với nô tỳ mới phải.”
Kiều Đào nói lời này ngược lại nhắc nhở Minh Phỉ, nên làm bộ dáng như bị
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/hi-doanh-mon/13417/chuong-25.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.