*Chương này có nội dung ảnh, nếu bạn không thấy nội dung chương, vui lòng bật chế độ hiện hình ảnh của trình duyệt để đọc.
Sau khi cơm nước xong, Jaejoong liền ồn ào muốn đi ra ngoài một chút, nhưng xuống giường đi được mấy bước đã chịu không nổi, bất đắc dĩ không thể làm gì khác hơn mà để cho Yunho ôm trở về giường.
Jaejoong kéo tay Yunho, đáng thương bĩu môi, “Yunho ~ ~ tôi thật chán a~ ~”
“Bộ dạng này của cậu không có cách nào đi lại được, nếu không – -” Yunho suy nghĩ một chút, ngồi ở bên giường cầm tay của cậu dò hỏi, “Tôi cõng cậu ra ngoài nha?”
“Không muốn” Jaejoong dùng sức lắc đầu một cái, “Thật mất mặt!”
“Được rồi! Cậu chờ một chút” Yunho buông tay ra đi về phía cửa, chốc lát sau liền mang một vật trở lại.
“Máy vi tính –” Jaejoong kích độngmuốn ngồi dậy, nhưng bởi vì dùng sức mà động đến miệng vết thương thẹn thùng kia, “A –” một tiếng liền nhăn mày lại.
“Cậu nha ~ ~” thấy bộ dáng Jaejoong nhe răng nhếch miệng, Yunho vội vàng đem laptop đặt lên bàn cạnh giường, ngồi ở trên giường đem Jaejoong ôm vào trong lòng quan tâm hỏi, “Không sao chứ? Có muốn thoa thêm thuốc hay không??”
“Không, không cần” Jaejoong kéo kéo cánh tay Yunho, nhỏ giọng nói, “Cậu, cậu cũng lên đây đi.”
Nếu Jaejoong yêu cầu, Yunho dĩ nhiên hớn hở đáp ứng, cởi giày lên giường.
Yunho trải tấm mền dày lên giường, sau đó một tay để sau cổ Jaejoong, một tay xuyên dưới đầu gối của
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/hey-ngoan-ngoan-lam-cong-cua-ta-di/2895038/chuong-18.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.