"Nhô! Hôm nọ anh mới lĩnh lương!! Đi! Anh đãi mày một bữa!" 
Đu cửa em đẹp trai luyện thành tuyệt cmn kĩ rồi, giờ nó muốn gỡ cậu ra cũng không nổi đâu! 
Thấy nó di di thái dương chịu thua, Ngọc Hưng đắc ý cười hi hí. 
Nó vươn tay ra tưởng định táp cậu, cậu sợ sệt rụt cổ lại. 
Ai ngờ vó véo má cậu một cái rõ đau!! 
"Giữ lấy mà mua thịt." 
Cậu lắc đầu, em đẹp trai lại véo má cậu. 
"Thế anh mua thịt về hai đứa mình đớp nhá!!" 
"Không c.. Này!" 
Ngọc Hưng phi đi ra chợ trước khi nghe em trai đẹp ngăn cản. 
Không phải chém chứ cậu cứ bước vào chợ là kiểu gì mấy cô bán cá bán thịt cho cứ bám lấy tay cậu. Hỏi xem bao nhiêu tuổi rồi có bạn gái chưa, có muốn cô giới thiệu đứa con/cháu/chắt gì đấy cho không. 
Dạ không. 
Cháu đẹp cháu biết. 
Cháu phải thêm một thằng bạn trai nữa mới hoàn cmn hảo cơ, nên các cô không cần tốn công vô ích. 
"Mà trường cháu năm cháu thi lấy bao nhiêu điểm?" 
"Cháu chả nhớ, năm đấy cháu 21,5 khối A mà suýt soát trượt. Cô!! Cho cháu miếng kia cơ!!" 
Mặt cậu ngô ngố nhưng tuyệt đối mảng sành ăn không ngố đâu nhá!! Suýt nữa để mụ í mị hoặc đưa cho thịt hỏng!! 
"Khiếp, mày còn sành sỏi hơn mấy đứa con gái bây giờ." 
Nhận lấy miếng thịt bò cậu thầm ao ước ngày đêm, Ngọc Hưng vui vẻ nhảy chân sáo về nhà. 
Cmn. 
Hình như cậu quên mất 
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/hey-em-trai-dep-cach-vach/2173790/chuong-7.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.