Cả hai tỏ ra là sành sỏi nhưng thực ra cũng chỉ là hai con gà mờ.
Thân thể cả hai đã trần như nhộng, khắp nơi toàn nốt hồng ái muội. Nhưng, hôn chán hôn chê, sờ tới sờ lui rồi hai cháu không biết làm cái gì nữa.
"Tôi nghĩ anh..."
Ngọc Hưng lui về ngồi một góc, mười ngón tay đan vào nhau, tạo kiểu ngồi suy ngẫm.
"Nói ra mày không tin chứ anh vẫn còn trinh đít..."
Đắng lòng thanh niên Vũ Tuấn hẹn hò với cậu gần năm trời nhưng chưa được đụng đến hoa cúc của cậu lần nào.
Đơn giản vì Vũ Tuấn rất bận.
Có một tối, cậu với Vũ Tuấn đang chuẩn bị trao nhau lần đầu thì đàn em của Vũ Tuấn hùng hổ phá cửa xông vào báo tin khẩn.
Khẩn đến độ trời đông mà Vũ Tuấn chỉ mặc mỗi cái sịp rồi khoác áo măng tô đi luôn.
Và lần đó đã khiến Ngọc Hưng ám ảnh tâm lí rất nặng.
Tào lao, tào lao. Nói cho vuông là cậu vẫn là một bông hoa cúc hoang dại chưa bị khai phá.
"Tra google đi." - Hoàng Dũng gợi ý.
"Hiện thực thật tàn khốc..." - Ngọc Hưng ai oán bày tỏ.
Hoàng Dũng tra google, tra tới tra lui rồi nói.
"Tôi nằm trên."
"Thôi, anh yếu đuối sợ đau. Mày nằm dưới đi."
Nhìn thân mình mảnh mai của cậu một hồi, hắn thả câu xanh rờn.
"Tắt n*ng."
"..." - Cậu nghe nhầm???
Thật ra cậu chỉ nói đùa thôi, chứ cậu chưa có ăn mặn mà đi chịch cái thằng vạm vỡ như
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/hey-em-trai-dep-cach-vach/2173760/chuong-20-2.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.