"Dậy dậy."
Ôm cánh tay đang day day bả vai của mình, Ngọc Hưng biếng chó không chịu dậy.
"Mới có 6 rưỡi, dậy làm gì..."
"Dọn nhà."
"Phòng mày mày dọn kêu anh làm gì... Phòng anh bé tí dọn 5 phút xong."
Dường như câu quên mất mình đã về nhà Dũng từ hôm qua nên giờ cứ ngỡ mình đang ở xóm trọ.
"Xuống ăn sáng đi hai đứa." - Có tiếng phụ nữ nhẹ nhàng gọi.
Em đẹp trai kêu mấy hồi Ngọc Hưng không thèm để lọt tai, thế mà mẹ ẻm kêu nhẹ một tiếng đã khiến cậu bừng tỉnh.
Xấu hổ xin lỗi Hoàng Dũng, cậu vội sửa sang đầu tóc rồi xuống tầng ăn sáng.
Đang đi thì có người đến kéo cao cổ áo cậu lên.
"Che cho kín vào."
Hóa ra là nhóc Nhật Minh.
Cười ngại, Ngọc Hưng kéo lại cổ áo để che đi mấy dấu hôn mà đêm qua em đẹp trai dày vò cậu mà ra.
May mà kịp che đi, cậu sợ để mẹ Hoàng Dũng thấy thì cô ấy sẽ mất thiện cảm về cậu.
Hôm nay mẹ hắn vẫn bận váy đuôi cá, kiểu dáng giống hệt chỉ khác ở màu sắc thôi.
Chắc kiếp trước cô là nàng tiên cá.
Ngọc Hưng không dám thắc mắc, chỉ tập trung ăn cơm cho tử tế.
"Ở nhà mẹ mặc váy không vướng à?" - Hoàng Dũng hỏi.
"Tí mẹ đi tiệc mà con, sợ không kịp thay đồ nên cứ mặc trước."
"Đi suốt từ hôm qua đến giờ. Bận thế thì mẹ làm đồ ăn sáng làm gì, ăn quán được mà."
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/hey-em-trai-dep-cach-vach/2173747/chuong-27.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.