Ngọc Hưng vừa bưng khay hoa quả lên thì bị khách khứa nhà hắn vỗ vai bôm bốp. 
"Dũng đã lớn chừng này rồi à? Bác nhớ hồi nào cháu còn đang tập đi cơ mà nhỉ?" 
May có bố hắn giải vây cho cậu ngay lúc cậu đang bối rối. 
"Tên Hưng, thằng Dũng ngủ chưa dậy." 
“Giờ mới biết cậu có hai quý tử đấy. Thế Hưng năm nay bao nhiêu rồi?” 
“Cháu hai mốt ạ.” 
“Ồ, bằng tuổi Quỳnh Cảnh nhà bác rồi.” 
Người đàn ông vừa nói vừa động viên cậu con trai ngồi bên cạnh đi đến bắt tay với Ngọc Hưng. 
“Công nhận cậu đẹp trai thật đấy.” - Ngọc Hưng tinh tế nở nụ cười. 
Chàng trai tên Quỳnh Cảnh kia đúng chuẩn dáng dấp con nhà trâm anh thế phiệt, cậu ta cũng thanh lịch cười cười. 
“Đâu dám. Câu đó dành cho cậu mới xứng đáng.” 
Hóa ra người đàn ông này là Hà Mạnh Trung còn cậu con trai là Hà Quỳnh Cảnh. Ông Trung cùng bố hắn là bạn thân cấp ba chục năm rồi mới có cơ hội gặp mặt. 
Hai phụ huynh nói qua nói lại cuối cùng cũng vòng lại về Ngọc Hưng với Quỳnh Cảnh. 
“Hưng có định theo nghiệp bố cháu không? Nếu cháu theo sẽ rất có lợi đấy.” 
“Cháu có ạ. Sau tết này cháu bắt đầu thực tập ở công ty... bố cháu.” 
Bố hắn đột nhiên đi vào phòng lôi ra tập tài liệu đưa cho ông Trung. 
“Vết mực thêm vào là của thằng bé, cậu xem thế nào.” - Bố hắn nói. 
“Hừm.” – Ông Trung xem qua một lượt. – 
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/hey-em-trai-dep-cach-vach/2173741/chuong-30.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.