Phải làm sao mới không gây tổn hại? Đường Vực, anh dạy em đi. 
_ "Nhật ký Tiểu Đường Tâm"_ 
Cái gì mà "toang" rồi? 
Con mẹ nó có em "toang" thì có! 
Đường Vực nhắm mắt cố nhẫn nhịn, cúi đầu vượt qua nỗi đau, đôi chân dài duỗi ra, cả người uể oải tựa lên sô-pha, đầu hơi rũ xuống, trông có vẻ ủ ê. Đường Hinh chậm rãi lại gần, ánh mắt ngập ngừng nhìn chăm chú vào "khu vực phái Nam". Đàn ông mặc quần âu quả thực rất tôn dáng, dáng người đẹp quá đi... 
Cô thề cô không hề nhìn chằm chằm cơ thể anh, nhưng không thể phủ nhận, từ lâu cô đã để ý vóc dáng Đường Vực quả thực rất đẹp. 
"Anh muốn đi bệnh viện không..." 
Cô nhẹ nhàng chạm vào cánh tay anh, trong lòng không yên, hơi sợ hãi. 
Đường Vực nghiêng đầu, nhíu mày nhìn cô, trong lòng cảm thấy bất lực khôn xiết, nhưng anh lại chẳng có cách nào tức giận với cô, anh đưa tay kéo cô lại gần. Cô nhóc lúc này cực kỳ ngoan ngoãn, tuyệt đối không dám lộn xộn, ngồi trên đùi anh, cúi đầu im lặng nhìn anh. 
Anh tựa lên vai cô, nhẹ nhàng hôn lên tóc mai cô, giọng anh khàn khàn: "Trật tự." 
Đường Hinh: "......" 
Anh hạ giọng: "Cho anh ôm một lát." 
Đường Hinh: "......" 
Đừng tưởng làm như vậy là cô sẽ mềm lòng, Đường Hinh vẫn ngồi yên để anh ôm, một lát sau cô không nhịn được, hỏi nhỏ: "Anh thật sự không sao chứ... Trông anh... có vẻ không ổn lắm..." 
"......" 
Anh bỗng nhiên 
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/het-thay-mong-dep-deu-danh-cho-em/2915506/chuong-66.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.