Biên soạn: Đức Uy -
- --
"Cháu ngoại... Là để mày... gọi à?" Trong mắt Nhiếp Vô Danh lộ rõ ý lạnh thấu xương.
"Tôi và cô họ cậu cũng là chuyện sớm muộn! Cậu là cháu ngoại tôi, còn không phải là chuyện sớm hay muộn sao?" Chàng trai nói.
"Mày sớm muộn gì cũng sẽ chết, làm sao hiện tại không chết luôn đi?" Nhiếp Vô Danh gằn giọng.
"Tiểu tử, có chuyện gì xảy ra vậy!" Bà Lăng nhìn về phía Nhiếp Vô Danh, chân mày nhíu lại: "Làm loạn cái gì ở đây?"
"Được, không làm loạn, tiếp tục ăn." Nhiếp Vô Danh lại nhún hai vai.
...
Sau bảy ngày, Lý Thuần mang theo cha mẹ đi tới biệt thự Lăng gia.
Trên bàn cơm, cha mẹ của Lý Thuần chính thức cầu hôn.
"Vậy thì quyết định như vậy đi, chúng ta chọn ngày." Cha Lý Thuần bình đạm lên tiếng nói.
"Vậy thì ngày mùng 3 tháng 2." Lý Thuần nói.
"Ngày này không lành."
Bỗng nhiên, Nhiếp Vô Danh nói chen vào.
"Không lành?" Lý Thuần sửng sốt một chút: "Vậy ngày mùng 8 tháng 3, đây là một ngày tốt lành."
"Không lành." Nhiếp Vô Danh nói.
"Ha ha, tôi đây ngược lại muốn nghe một chút, ngày nào là ngày lành?" Lý Thuần nhìn về phía Nhiếp Vô Danh, lạnh giọng cười nói.
Nhiếp Vô Danh lườm Lý Thuần một cái: "Nếu như là ngươi, thời gian nào cũng đều chẳng lành."
"Ngươi nói cái gì!"
Lúc này, cha Lý Thuần nhất thời đứng dậy, nghiêm nghị quát vào mặt Nhiếp Vô Danh.
"Còn cần ta lặp lại một lần sao?" Nhiếp Vô Danh nhàn nhạt nói.
"Thằng nhóc con, ta nể tình ngươi là cháu ngoại Lăng Miểu,
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/het-nhu-han-quang-gap-nang-gat-truyen-chu/3871324/chuong-2484.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.