Biên soạn: Đức Uy -
- --
"Anh đi khắp phố phường, kiếm được không ít tiền, đừng ai cản anh đây, để anh kiếm nhiều một chút..."
Nhiếp Vô Danh nhìn tiểu Bàn Đôn bị cha của mình đánh một trận thê thảm, dường như tâm tình không tệ, nhận lấy tiền cha tiểu Bàn Đôn cho mình, khe khẽ hát một bài trong miệng, đầy vui vẻ trở về nhà.
Xa xa, Lăng Miểu đã sớm âm thầm đi theo Nhiếp Vô Danh tới rừng cây nhỏ, sau khi nhìn thấy tình cảnh vừa rồi, cũng không biết nên nói gì. Nhiếp Vô Danh xuất hiện, thực sự đã giúp nàng thấy được một thế giới mới.
Sau chuyện này, thiếu niên mười mấy dặm chung quanh, không ai không biết Nhiếp Vô Danh, cũng không còn có ai nguyện ý đi trêu chọc cậu ta.
...
"Bà cô Lăng, bà thấy cháu chạy nhanh không?"
Bên trong biệt thự, Nhiếp Vô Danh dùng hết tốc độ chạy tới chạy lui.
"Nhanh." Nghe tiếng, bà Lăng bưng khay trái cây đặt ở trên bàn trà.
"Võ công của cháu, đã đạt đến đỉnh phong, cháu là vô địch rồi!" Nhiếp Vô Danh cười nói.
Nhiếp Vô Danh vừa dứt tiếng, Lăng Miểu và bà Lăng mặt đầy mộng bức. Con gà cùi bắp này, từ lúc nào lại vô địch rồi vậy hả?
"Không phải là cháu chỉ chạy nhanh một chút thôi sao?" Bà Lăng mở miệng nói.
Nhiếp Vô Danh nhìn về phía bà Lăng, khẽ mỉm cười, mặt đầy cao thâm khó dò: "Võ công thiên hạ, chỉ có nhanh là không phá được!"
Bà Lăng: "..."
Lăng Miểu: "..."
Cuộc sống như thế, kéo dài không biết bao lâu. Nhiếp Vô Danh lại có
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/het-nhu-han-quang-gap-nang-gat-truyen-chu/3871316/chuong-2476.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.