Biên soạn: Đức Uy -
- --
Độc Lập Châu
Trời đông giá rét cắt thịt, cả ngày tuyết lớn, như như là lông ngỗng nhẹ bay lượn phiêu vũ trên không, rơi xuống.
Tổng bộ thế lực Kỷ Hoàng, sân nhà sau núi.
Chỉ thấy, Kỷ Tu Nhiễm mặc áo khoác ngoài, mái tóc dài màu đen đã sớm tùy ý tung bay sau lưng.
Giờ phút này, chàng trai ngồi xuống, tỉ mỉ chăm sóc cho những cây cải non tự tay mình trồng.
"Tu Nhiễm ca ca, anh đây là dự định giải giáp quy điền * à?"
* Quy ẩn giang hồ, về quê làm ruộng
Nhiếp Vô Ưu đang ngồi ở trong sân nhà, nhìn trên người Kỷ Tu Nhiễm đã dính không ít mưa tuyết, nhẹ giọng mở miệng nói.
Nàng không hiểu, vì sao chàng trai phải trồng vườn rau cải này.
"Giải giáp quy điền sao..." Kỷ Tu Nhiễm thoáng sững sờ, trong miệng nhẹ nhàng nỉ non.
"Ừm, giải giáp quy điền." Nhiếp Vô Ưu cười nói.
"Sao vậy, đó là cuộc sống mà em mong muốn sao?" Kỷ Tu Nhiễm nhìn về phía Nhiếp Vô Ưu.
"Cuộc sống mà em mong muốn..." Nhiếp Vô Ưu chống cằm trầm tư, một lát sau, nói: "Vài mẫu ruộng tốt, ba bữa cơm dưa muối, an nhiên đón mặt trời lặn... Thanh thanh thản thản."
Kỷ Tu Nhiễm khẽ mỉm cười: "Bỏ được sao?"
"Làm sao em lại không nỡ bỏ! Ngược lại là anh đấy, bỏ được sao?" Nhiếp Vô Ưu hướng về Kỷ Tu Nhiễm hỏi.
Nghe câu hỏi này, Kỷ Tu Nhiễm sửng sốt một chút: "Tương lai, cũng có anh sao?"
"Dĩ nhiên!" Nhiếp Vô Ưu nhanh chóng tiến lên, nắm lấy cánh tay của chàng trai: "Bất kỳ
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/het-nhu-han-quang-gap-nang-gat-truyen-chu/3871300/chuong-2460.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.