Biên soạn: Đức Uy -
- --
Buổi tối Diệp Oản Oản ngủ ở nhà. Ban đêm, nàng lại thành khẩn trò chuyện thật lâu cùng cha mẹ mình, cuối cùng thái độ của hai người không còn phản đối mạnh mẽ như vậy nữa.
Dĩ nhiên... Có ông ngoại ở đó cho bọn họ chỗ dựa, dường như cha mẹ có phản đối cũng không có tác dụng gì.
Ngày hôm sau ăn cơm trưa xong, Diệp Oản Oản đang định đi tìm Tư Dạ Hàn bàn bạc.
"Mẹ, mẹ định đi ra ngoài sao?" Đường Đường bảo bối thấy dường như mẹ muốn đi ra ngoài, lập tức đứng lên.
Diệp Oản Oản xoa xoa đầu của cậu bé một cái: "Đúng vậy!"
Đường Đường: "Đi nơi nào?"
Diệp Oản Oản: "Đến chỗ cha con."
Đường Đường nghe nói như vậy, dường như trong con ngươi to tròn nhất thời hiện lên vẻ khẩn trương: "Khi nào mẹ trở lại?"
Diệp Oản Oản: "A... Tìm cha con bàn bạc một số chuyện, có thể sẽ hơi lâu."
"Ồ..." Cậu bé không vui thấy rõ.
"Bảo bối ngoan nào, mẹ sẽ cố gắng nhanh trở về với con. Hay là, con và mẹ cùng đi?" Diệp Oản Oản thử hỏi dò.
"Không đi!" Cậu bé đáp như chém đinh chặt sắt.
"A..." Diệp Oản Oản có chút dở khóc dở cười: "Giận cha rồi hả?"
Khuôn mặt nhỏ nhắn của Đường Đường có chút cứng đờ, "Không có!"
Thấy không hỏi được gì từ chỗ con, Diệp Oản Oản không thể làm gì khác hơn là trước hết đi tìm Tư Dạ Hàn.
A Tu La, trong vườn hoa.
Thời điểm Diệp Oản Oản đến, Tư Dạ Hàn đang xem một tập ảnh thật dầy. Diệp Oản Oản tùy
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/het-nhu-han-quang-gap-nang-gat-truyen-chu/3871272/chuong-2432.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.