Biên soạn: Đức Uy -
- --
"Á ——!!" Ân Hành nhất thời bởi vì đau đớn mà hét thảm một tiếng.
Lúc này một bên, Phó hội trưởng Tần Tung bày ra một bộ biểu tình trách trời thương dân, đầy trầm ổn mà khuyên nhủ, "Nhiếp Vô Ưu, không nên làm tổn thương Ân hiền chất, ta khuyên ngươi nên bó tay chịu trói đi!"
Diệp Oản Oản hoàn toàn không để ý đến Tần Tung, trực tiếp bắt đầu đếm số, "Ba!"
Tần Tung thấy nữ nhân này hoàn toàn không nhìn vị Phó hội trưởng như mình này, sắc mặt có chút khó coi: "Bây giờ tội danh của ngươi chắc chắn là không có khả năng chạy trốn! Nếu như là dừng tay như vậy, có lẽ còn có thể tranh thủ cho người nhà của ngươi một con đường sống!"
Diệp Oản Oản: "Hai!"
Cảm giác được sát khí khủng bố của người trước mặt mình, mồ hôi lạnh trên trán của Ân Hành nhễ nhại. Nữ nhân này điên rồi! Cô ta thực sự dám giết hắn!
Hơn nữa Ân Hành cũng đột nhiên phát hiện, bây giờ tình huống của hắn cực kỳ nguy hiểm, Tần Tung rất có thể sẽ không quan tâm đến sự sống chết của hắn.
Ân Hành vội la lên, "Nhiếp Vô Ưu, ngươi nghĩ cho rõ, nếu như ta chết, con của ngươi cũng không sống được!"
Ân Hành vừa dứt lời, Diệp Oản Oản không đợi đếm đến "Một", liền trực tiếp đạp thẳng một cước xuống.
"Răng rắc" ——!!
Lại là âm thanh của một chiếc xương sườn khác gãy lìa.
Ngay vào lúc này, nơi cửa đột nhiên truyền tới một tiếng gầm lên ——
"Vân Mạc! Dừng tay!"
Một thanh âm trầm
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/het-nhu-han-quang-gap-nang-gat-truyen-chu/3871217/chuong-2377.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.