Biên soạn: Đức Uy -
- --
Diệp Oản Oản: "..."
Nàng đây là... đã gây ra... nghiệp gì...?
Tư Dạ Hàn làm sao lại vào thời điểm này chạy tới! Hơn nữa còn không một ai thông báo?
Đúng rồi! Nàng nhớ rồi, trước đó nàng từng nói qua với quản gia, nếu như người đến là Tư Dạ Hàn, không cần thông báo, có thể trực tiếp để cho anh đi vào. Hiện tại thật đúng là mang đá đập lên chân của mình.
Diệp Oản Oản gần như tan vỡ đứng lên, "A... A Cửu, tại sao anh cũng tới..."
Nàng quả thật là muốn chết mà, số mạng nàng sao lại xui xẻo đến vậy, mỗi lần đều để Bảo Bảo nhà nàng thấy phải loại hình ảnh này.
Quả thật là đen như quạ!
Sau khi Tư Dạ Hàn nhìn thấy người trong phòng, thần sắc chẳng qua chỉ khẽ run lên, không nói gì, ánh mắt trong trẻo lạnh lùng tập trung nhìn Viên Tiêu ở bên cạnh nàng.
Lâm Khuyết ở phía sau thấp giọng thầm thì: "Cô nam quả nữ sống chung một phòng... Là chuyện gì đây..."
Diệp Oản Oản nhất thời xù lông, "Cô nam quả nữ cái con mịa anh! Là sát thủ! Tối nay qua đây định giết tôi!"
Biểu cảm của Lâm Khuyết có chút khó mà hình dung, "Cửu tẩu, tôi cảm thấy cô nên mượn một cái cớ khác có chỉ số thông minh cao hơn chút đi..."
"Đây là sự thật có được không! Bảo Bảo, anh khẳng định là tin tưởng em đúng không?" Diệp Oản Oản đầy đáng thương nhìn về phía Tư Dạ Hàn.
Tư Dạ Hàn: "Anh tin"
Diệp Oản Oản thở phào nhẹ nhõm, mặt Lâm Khuyết lại đầy
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/het-nhu-han-quang-gap-nang-gat-truyen-chu/3871204/chuong-2364.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.