Biên soạn: Đức Uy -
- --
Nơi cửa
Mặc dù Medusa đã sớm có sự chuẩn bị tâm lý, nhưng mặt vẫn đầy vẻ cạn lời. Cơ mà bộ com lê đều đã lộ mất rồi, cũng chỉ có thể tới đâu hay tới đó.
Về phần Du Thiệu và Lâm Khuyết...
Gió đêm gào thét, mắt thấy Dịch Vân Mạc và Tư Dạ Hàn cùng nhau tiến vào biệt thự, hai người đứng ngẩn ở nơi đó, giống như hai bức tượng điêu khắc.
Du Thiệu: "Làm... Làm sao bây giờ..."
Lâm Khuyết: "Không phải là ông vẫn luôn chủ trương để Cửu ca dùng mỹ nhân kế sao? Thế này không phải là hợp ý ông rồi sao!"
Du Thiệu: "Nhưng tôi cũng không có nói là để cho đại nhân đi bồi... bồi... bồi..."
Lâm Khuyết nghe không nổi nữa, trực tiếp giúp hắn nói xong: "Bồi ngủ!"
Du Thiệu hoang mang bối rối mà đuổi theo: "... Không được, phải đi ngăn cản quản lý đại nhân!"
Lâm Khuyết vội vàng tóm lấy hắn, "Quay lại! Làm sao ông lại chậm hiểu như vậy! Ông còn chưa nhìn ra sao?"
Du Thiệu sửng sốt, "Nhìn ra cái gì?"
Lâm Khuyết lầu bầu nói: "Dịch Vân Mạc đó, căn bản chính là Nhiếp Vô Ưu!"
Du Thiệu: "Cậu nói cái gì? Chuyện này làm sao có thể?"
Lâm Khuyết choàng qua bả vai của Du Thiệu, ngữ khí đầy khẳng định, "Tôi cũng cảm thấy không có khả năng, bất quá tin tưởng tôi đi! Cái vị thức ăn cho chó quen thuộc này, cho dù có nhắm mắt lại tôi cũng sẽ không nhận lầm!"
Du Thiệu: "..."
Trong phòng ngủ.
Diệp Oản Oản thở phì phò ngồi ở trên giường.
Tư Dạ Hàn vừa
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/het-nhu-han-quang-gap-nang-gat-truyen-chu/3871169/chuong-2329.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.