Biên soạn: Đức Uy -
- --
Sau lưng truyền tới một loạt tiếng bước chân, Ân Duyệt Dung toàn thân áo đen không nhanh không chậm đi ra, "Rốt cuộc bò về được rồi!?"
"Thế nào, đã nghĩ rõ chưa?" Ân Duyệt Dung nhấp một ngụm trà, nhẹ nhàng cất tiếng.
Tư Dạ Hàn nhìn bà ta một cái, mặt không cảm xúc mà mở miệng: "Chẳng qua là tới thông báo cho bà một tiếng, tháng sau, là ngày cưới của tôi với Vô Ưu."
Một giây kế tiếp, "Loảng xoảng" một tiếng vỡ vang lên, Ân Duyệt Dung trực tiếp đập bể cái ly trong tay ở trên mặt đất.
Mảnh vỡ bay lên trực tiếp hướng thẳng về phía Tư Dạ Hàn bay đi, rạch ra một đường máu ở trên cổ của anh.
"Cho nên, con là cố ý muốn không vâng lời mẹ rồi hả? Vì người phụ nữ kia và một đứa nghiệt chủng?" Khuôn mặt Ân Duyệt Dung dần dần dữ tợn.
Trong nháy mắt khi hai tiếng "nghiệt chủng" vang lên, ánh mắt Tư Dạ Hàn như băng nhũ nổ tung, "Chú ý lựa lời!"
Ân Duyệt Dung khẽ cười một tiếng, khuôn mặt xinh đẹp bởi vì tức giận đến cực hạn mà vặn vẹo, "A Cửu, mẹ từng nói, đừng ép mẹ! Mẹ cũng không muốn để cho con và một cỗ thi thể thành thân."
Lâm Khuyết bén nhạy chú ý tới, mặt Tư Dạ Hàn nhìn như không đổi sắc, nhưng cái ly trong tay đã xuất hiện một vết nứt thấy rõ.
Tư Dạ Hàn mặt đầy lạnh giá: "Bà có thể thử xem!"
Ân Duyệt Dung khẽ cười một tiếng, "A, quả nhiên là cánh cứng cáp rồi... A Cửu, từ trước cho tới bây
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/het-nhu-han-quang-gap-nang-gat-truyen-chu/3871105/chuong-2265.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.