Biên soạn: Đức Uy -
- --
Vừa dứt lời, người phụ nữ nọ giống như nghe được cái gì đó khiến cô ta cực kỳ khó có thể tiếp nhận nổi, trong nháy mắt lửa giận bùng cháy, ngay cả mặt mũi đều có phần vặn vẹo, "Nghịch tử! Mày dám nói chuyện với mẹ như vậy!"
Lúc này, vị quản lý mập ở bên cạnh vội vàng đi ra giảng hòa, "Khục, hic, được rồi được rồi, hai mẹ con các người, có thể nói lời dễ nghe hơn một chút được không vậy?"
Vào giờ phút này, con ngươi của Diệp Oản Oản đều đã sắp rớt xuống.
Mẹ... Mẹ con...?
Ân Duyệt Dung lại là mẹ của Tư Dạ Hàn???
"Khục khục *ho khan*..." Diệp Oản Oản ho khan không ngừng, "Ân Duyệt Dung là mẹ của anh?"
Tư Dạ Hàn yên lặng, một lát sau mới đáp lại: "Anh và bà ta đã không còn quan hệ gì!"
Vẻ mặt Diệp Oản Oản như đưa đám, nói vậy có nghĩa là, đúng là mẹ của anh rồi hả?
Làm bậy rồi!
Mới vừa rồi ở bên này, nàng còn bát quái với Tư Dạ Hàn về mẹ của anh lâu như vậy...
Bầu không khí ở đây, có chút rất lúng túng.
Dường như Ân Duyệt Dung cũng không muốn thất thố ở trước mặt người ngoài, cố gắng đè nén cơn tức giận: "Đi!"
Xoay người đi được một nửa, bà ta đột nhiên xoay người lại, vẻ tàn khốc trên mặt đều biến mất hết không còn tăm hơi, nhìn Tư Dạ Hàn đầy ý vị sâu xa: "A Cửu, Bảo Bảo, con trai ngoan, mẹ đã cho con cơ hội, chớ ép mẹ, được không?"
Giờ phút này, vẻ mặt của người
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/het-nhu-han-quang-gap-nang-gat-truyen-chu/3871098/chuong-2258.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.