Biên soạn: Đức Uy -
- --
Chờ sau khi Diệp Oản Oản nói xong, thần sắc Hải Đường khẽ biến: "Chuyện này... Tại sao?"
Nghe tiếng, Diệp Oản Oản yên lặng rất lâu.
"Hải Đường, chuyện này... cô không cần biết nhiều như thế, chỉ cần dựa theo lời tôi nói mà làm. Tôi cần nghiệm chứng một chút." Diệp Oản Oản nói.
"Được, tôi hiểu rồi." Hải Đường đáp ứng: "Vậy tôi trở về trước chuẩn bị một chút!"
"Cực khổ rồi." Diệp Oản Oản khẽ vuốt cằm.
Hải Đường mới vừa rời đi, từ phía sau Diệp Oản Oản, một âm thanh khe khẽ vang lên: "Tiểu Phong, đã lâu không gặp."
Thanh âm này, đối với Diệp Oản Oản mà nói, vừa xa lạ lại cực kỳ quen thuộc.
Cơ hồ theo bản năng, Diệp Oản Oản xoay người nhìn lại.
Trên mặt người đàn ông nọ nở một nụ cười như có như không, một đôi con ngươi hẹp dài nhìn chằm chằm Diệp Oản Oản.
Người đàn ông trước mắt, tản mát ra một loại hơi thở thư sinh như từ trong xương tỏa ra.
"Tử Nhiên ca ca?"
Nhìn thấy nam nhân, Diệp Oản Oản hơi sững sờ, rất nhanh liền lập tức phục hồi lại tinh thần.
Người đàn ông này, đương nhiên Diệp Oản Oản sẽ không xa lạ, chính là đại ca kết nghĩa của nàng, Ôn Tử Nhiên.
"Quả nhiên là em."
Ôn Tử Nhiên nhẹ giọng cười một tiếng, chậm rãi đi về phía Diệp Oản Oản.
Rất nhanh, Ôn Tử Nhiên đi tới bên cạnh Diệp Oản Oản: "Nhiều năm không gặp như vậy, âm thanh của em không thay đổi, chỉ là không biết, dung mạo có thay đổi hay không?"
"Không thay đổi, đều không
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/het-nhu-han-quang-gap-nang-gat-truyen-chu/3871015/chuong-2175.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.