Biên soạn: Đức Uy -
- --
(vẫn đang trong hồi ức)
"Tỷ tỷ xinh đẹp, tỷ nhìn xem, đệ cũng còn nhỏ dại. Chính bởi vì, ai mà không có tuổi trẻ bồng bột... Úi, mịa nó, mai này ta đông sơn tái khởi, chắc chắn tắm máu kẻ dám khi dễ mình... Úi, đừng nhéo nữa, đệ quỳ, để đệ quỳ, đệ chừa rồi..."
Trong lúc nói chuyện, lỗ tai Bắc Đẩu lại một lần nữa...no đòn, bị đầu ngón tay thiếu nữ siết chặt lại.
"Không được khi dễ Bắc Đẩu!"
Đúng vào lúc này, đứa bé rụt rè chạy tới, mặt đầy tàn bạo nhìn lấy thiếu nữ.
"Hai người các ngươi có quan hệ như thế nào?" Thiếu nữ hiếu kỳ hỏi.
"Chúng ta là anh em!" Đứa bé rụt rè nói từng chữ đầy mạnh mẽ.
"Đại tỷ tỷ, cậu ta không hiểu chuyện, ngài đại nhân không chấp tiểu nhân. Cùng lắm, để ta viết cho ngươi một tờ giấy nợ liền coi như xong. Ngươi thấy thế nào? Ngươi còn định giết ta sao? Hừ, phía trên ta còn có người, ngươi dám động đến ta, nhất định sẽ có người tìm ngươi báo thù. Chính là bởi vì, oan oan tương báo biết đến khi nào, còn không bằng nâng cốc hỏi trời xanh. Ngươi một ly, ta một ly, mọi người cùng nhau say..."
Thiếu nữ lườm Bắc Đẩu một cái: "Ngươi bị ngu hả?"
Nghe tiếng, Bắc Đẩu hơi sững sờ: "Làm sao ngươi biết, mẹ ta cũng đã nói như vậy."
"Cậu ấy không phải kẻ ngu!" Cậu bé có chút nhút nhát kia nói đầy kích động.
Bỗng nhiên trong lúc đó, thiếu nữ buông tay ra, để cho lỗ tai Bắc Đẩu được khôi phục lại
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/het-nhu-han-quang-gap-nang-gat-truyen-chu/3870952/chuong-2112.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.