Biên soạn: Đức Uy -
- --
Nửa tháng sau
Không Sợ Minh
Diệp Oản Oản đem tập văn kiện nặng trịch trong tay quẳng sang một bên, trong mắt hiện ra từng tia lãnh ý.
Đã quá lâu, những người mất tích kia, phảng phất như thể bốc hơi khỏi thế gian, sẽ không bao giờ xuất hiện nữa.
Không Sợ Minh cơ hồ phái ra nhân viên tình báo ưu tú nhất tiến hành điều tra trong bóng tối. Nhưng đã nhiều ngày trôi qua, lại không hề có bất kỳ đầu mối nào.
Chiều hôm ấy, Diệp Oản Oản nhận được điện thoại của Tư Dạ Hàn.
"Đảo nhỏ? Có ý gì?"
Thần sắc Diệp Oản Oản đầy nghi ngờ.
Tư Dạ Hàn nói qua điện thoại, A Tu La phát hiện ra một hòn đảo tại một hải vực ở cách Độc Lập Châu khá xa.
Loại hải đảo như này, ở đâu cũng có, Diệp Oản Oản cũng không cảm thấy có gì khác thường.
"Bốn phía hải đảo, có người canh giữ."
Tư Dạ Hàn lên tiếng.
Tư Dạ Hàn vừa dứt tiếng, Diệp Oản Oản nhíu chặt lông mày.
Nếu như chẳng qua chỉ là hải đảo, vậy thì ngược lại không có gì ly kỳ. Nhưng nếu như... hải đảo lại có người phụ trách canh giữ, vậy thì nhất định là không tầm thường.
"Có người phụ trách canh giữ... Cho nên, ý của anh nói là, những người trước đó biến mất tại Độc Lập Châu, đều đã bị bắt lên hòn đảo kia sao?" Diệp Oản Oản vội vàng hỏi.
"Chưa chắc." Đầu kia điện thoại, Tư Dạ Hàn trả lời.
Diệp Oản Oản trầm tư chốc lát. Điều Tư Dạ Hàn nói cũng có đạo lý, cũng có
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/het-nhu-han-quang-gap-nang-gat-truyen-chu/3870933/chuong-2093.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.