Biên soạn: Đức Uy -
- --
Giờ phút này, trong cơn thôi miên, Diệp Oản Oản quả thật cảm thấy ngọt đến rạo rực lòng xuân.
Thì ra phong cách nói lời tỏ tình của “người nào đó” năm đó cũng đã lắt léo như đồi núi 18 đường cong như thế rồi.
...
...
Hồi ức như đèn kéo quân hiện ra trong đầu, hơn nữa lần này, tất cả hồi ức đều vô cùng trôi chảy, cũng rất chi tiết. Thậm chí ngay cả một chút chi tiết nho nhỏ cũng cực kỳ cặn kẽ. Có thể thấy đoạn hồi ức này đối với nàng mà nói là vô cùng trọng yếu, được khắc sâu bên trong ký ức.
Nói không chừng, lần này có thể khôi phục lại tất cả ký ức đấy?
Nhưng mà, ngay tại thời điểm Diệp Oản Oản đang nghĩ như vậy, khi nàng lần nữa bước vào Võ Đạo Liên Minh, đối thoại với ông ngoại, trong đầu nàng đột nhiên truyền tới một cơn đau đớn kịch liệt...
Trong hình chỉ có bóng dáng mơ hồ của ông ngoại đung đưa ở trước mặt, đoạn đối thoại giữa nàng và ông ngoại không cách nào nghe được. Nàng càng cố gắng nhớ lại, sự đau đớn lập tức càng kịch liệt...
Diệp Oản Oản mơ hồ biết, đoạn ký ức này, sợ là một bộ phận được chôn giấu sâu nhất, cũng là thứ ban đầu khiến nàng đau đớn đến không muốn sống, thậm chí muốn quên hết mọi chuyện trước đây.
So với hai lần trước, thời gian lần thôi miên này kéo dài nhất. Lúc Diệp Oản Oản tỉnh lại, đã là buổi tối.
Hồi ức dài như vậy, thật ra thì bất quá cũng chỉ mất
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/het-nhu-han-quang-gap-nang-gat-truyen-chu/3870907/chuong-2067.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.