Biên soạn: Đức Uy -
- --
(vẫn đang trong hồi ức)
Giang Ly Hận sửng sốt thấy rõ, thật lâu đều chưa tỉnh hồn lại, ánh mắt cực kỳ quỷ dị nhìn về phía Tư Dạ Hàn, "Cậu ta... Ôn nhu... Tốt đẹp... Hiền lành... Đơn... Đơn thuần? Là một... Người tốt?"
Diệp Oản Oản trừng mắt lườm hắn một cái, "Đúng vậy! Sao hả! Này, rốt cuộc anh là ai vậy? Sẽ không phải là người do tên biến thái Tu La Chủ kia phái tới hành hạ Bảo Bảo nhà tôi đấy chứ!"
"Này... này... Cô nói cái gì? Tên biến thái Tu La Chủ kia...?" Giang Ly Hận như rơi vào trong mộng ảo, bật thốt lên, "Tôi nói này tiểu nha đầu, cô có biết hay không, cậu ta chính là..."
Giang Ly Hận mới vừa nói tới chỗ này, liền cảm nhận được một luồng ánh sáng chết chóc đang bắn thẳng tắp về phía mình, trực tiếp bắn xuyên qua người hắn.
Vì vậy, Giang Ly Hận lập tức gắng gượng bẻ cua gấp, vốn định nói "Cậu ta chính là Tu La Chủ biến thái trong miệng cô", lại biến thành ——
"Không có gì! Không sai! Cậu ta chính là người vừa ôn nhu lại tươi đẹp, hiền lành lại đơn thuần như vậy! Tuyệt đối là một người tốt, gần bùn mà chẳng hôi tanh mùi bùn!"
Giang Ly Hận cảm thấy, đời này đại khái là chưa từng nói ra những lời trái với lương tâm mình như vậy.
Mãi đến lúc Giang Ly Hận nói xong, luồng ánh sáng chết chóc kia mới được thu hồi lại.
Giang Ly Hận ho nhẹ một tiếng, mở miệng nói: "À... Tôi tự giới thiệu mình một chút, thật ra là
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/het-nhu-han-quang-gap-nang-gat-truyen-chu/3870900/chuong-2060.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.