Biên soạn: Đức Uy -
---
Ngón tay cầm ly trà của Tư Dạ Hàn đột nhiên siết chặt thấy rõ, gân xanh trên mu bàn tay đều lộ ra.
Diệp Oản Oản nuốt nước miếng, thấy rõ trên thân ly trà kia có nhiều hơn vài vết rạn: "..."
Sao đột nhiên trời lại lạnh vậy ta?
"Thu Thủy, cô đừng có nói bậy nữa!" Diệp Oản Oản không ngừng nháy mắt cùng với Thu Thủy.
Mới vừa rồi Thu Thủy nói cái gì? Nàng lại có thể từng theo đuổi Kỷ Tu Nhiễm?
"Tôi nói bậy? Chuyện gì của cô mà tôi không biết chứ! Khi đó cô thích Kỷ Tu Nhiễm như thế, không phải là anh ấy không chịu! Theo đuổi nhiều năm như vậy, bởi vì Kỷ Tu Nhiễm cự tuyệt cô, trong những ngày chán chường, đã từng làm ra rất nhiều chuyện hoang đường..." Thu Thủy xổ luôn một tràng, không ngờ rằng mình vừa bán đứng minh chủ nhà mình sạch sẽ.
Lượng tin tức này quá nhiều... Mắt Diệp Oản Oản đều đã trợn tròn cả lên…
Thu Thủy sắc mặt đầy nghiêm túc nhìn về phía Diệp Oản Oản nói, "Chẳng qua là, Tiểu Phong, tôi hỏi này, rốt cuộc cô nghĩ như thế nào vậy? Mê luyến Kỷ Tu Nhiễm nhiều năm như vậy, hiện tại thật vất vả mới xua tan mây thấy được ánh trăng rồi, tại sao cô lại còn đi ra ngoài làm bậy?"
Thu Thủy nói xong, còn đảo mắt nhìn về phía Tư Dạ Hàn, cứ như thể đang nhìn một người vượn trong sở thú vậy. Cái tên dã nam nhân kì đà cản mũi này…
Rắc rắc ——
Trong nháy mắt khi Thu Thủy dứt tiếng, Diệp Oản Oản nhìn thấy
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/het-nhu-han-quang-gap-nang-gat-truyen-chu/3870805/chuong-1965.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.