Biên soạn: Đức Uy -
---
Diệp Oản Oản nghĩ thầm, dù có lúng túng cũng được! Dù sao cũng tốt hơn là bị người bên ngoài bắt.
Trước lạ sau quen, dầu gì cũng không phải là lần đầu tiên.
Diệp Oản Oản vừa dứt lời, còn không đợi Dịch Thủy Hàn mở miệng, một thân ảnh nhỏ gầy, cũng mặc trang phục phim hoạt hình, lại chậm rãi từ trong nhà bước ra ngoài.
Sau khi nhìn thấy thân ảnh nhỏ gầy kia, Diệp Oản Oản nhất thời sửng sốt một chút.
"Đường Đường?"
Diệp Oản Oản nhìn chằm chằm Đường Đường, lúc này cũng hơi kinh ngạc, liền vội vàng hô lên.
"Mẹ... Sao mẹ lại tới đây?" Đường Đường nhìn Diệp Oản Oản, trong mắt hiện ra vẻ ngạc nhiên mừng rỡ.
"Đường Đường, không phải là con đang đi học sao?" Diệp Oản Oản hỏi theo bản năng.
Rõ ràng trước đó Nhiếp chủ mẫu đã nói với nàng, Đường Đường đang đi học kia mà? Làm sao chỉ chớp mắt đã chạy đến trong nhà của Dịch Thủy Hàn?
Đường Đường: "Sư phụ nói học võ quan trọng hơn một chút..."
Đường Đường vừa dứt tiếng, Diệp Oản Oản đã trợn trừng mắt lườm Dịch Thủy Hàn một cái: "Thằng bé còn nhỏ như vậy, học võ cái gì! Anh còn xúi bậy Đường Đường Bảo Bảo của tôi, không để cho nó đi học!"
Dịch Thủy Hàn lườm Diệp Oản Oản một cái: "Nói vậy…rốt cuộc cô là ai?"
Diệp Oản Oản: "..."
"Sư phụ, cô ấy là mẹ con!" Đường Đường buớc nhanh tới trước người Diệp Oản Oản, đem nàng che chở ở sau lưng: "Sư phụ, ngài không được khi dễ mẹ con!"
"Ta lúc nào lại khi dễ mẹ
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/het-nhu-han-quang-gap-nang-gat-truyen-chu/3870796/chuong-1956.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.