Biên soạn: Đức Uy -
---
"Thẩm gia quả nhiên là thích đem lại niềm vui cho người nghèo! Bội phục, bội phục!" Mọi người cảm thán không thôi, rối rít tâng bốc.
Diệp Oản Oản: "...???"
Chẳng lẽ không phải là một gã ngu lắm tiền sao?
Thẩm Thiên Trần hoàn toàn không hề ý thức được những gợn sóng tâm tình do mình vừa gây ra, đầy vui tươi hớn hở theo sát Diệp Oản Oản khoe khoang: "Nữ thần, chiếc vòng tay này tôi nhất định sẽ cất giữ cẩn thận như là vật quý báu nhất cả cuộc đời này của mình!"
Diệp Oản Oản yên lặng che trán, giờ phút này, nàng có chút đau đầu. Bị tiền đập, có đau một chút...
Bị tiền đập vào mặt như vậy mà vẫn chưa trèo tường, nàng đối với người nào đó quả thực là tình yêu đích thực, có được không!
...
Một hồi đấu giá hoàn tất, Diệp Oản Oản quả thật là cứ như thể bị rút sạch, gắng gượng tiếp tục chờ đợi chiếc nhẫn của Kỷ Tu Nhiễm.
Rất nhanh đã đến phiên vật phẩm đấu giá áp trục, sự chú ý của mọi người dần dần lần nữa tập trung vào trên đài đấu giá.
Vật đầu tiên là ly cửu long, giá khởi điểm 80 triệu. Cả hội trường đấu giá kịch liệt, cuối cùng bằng một cái giá cao ngất ngưởng 200 triệu, được thu vào trong tay một người thích sưu tầm đồ cổ.
Mọi người không khỏi xuýt xoa đầy tiếc nuối. Loại bảo vật cấp bậc này mới có 200 triệu, vậy mà chiếc vòng tay dỏm của Tóc Húi Cua ca lại thu về tận 100 triệu, đây quả thực là “cảnh lạ” vô
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/het-nhu-han-quang-gap-nang-gat-truyen-chu/3870736/chuong-1896.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.