Biên soạn: Đức Uy -
---
"Ông nội, yên tâm đi." Phó Minh Hi nhìn về phía Nhị trưởng lão, trên mặt tràn đầy sự tự tin.
"Đi thôi, Minh Hi, ông nội coi trọng con!" Nhị trưởng lão hướng về Phó Minh Hi, đầy vui vẻ yên tâm gật đầu.
Diệp Oản Oản: "..."
Hình như mình nói rõ ràng lắm rồi mà, mình đã có người yêu... Có nghe hiểu tiếng người hay không vậy hả?
"Con bà nó... Da mặt này thật dày..." Bắc Đẩu vội vàng hướng về Nhị trưởng lão và Phó Minh Hi giơ ngón tay cái lên. Da mặt dày nhất Không Sợ Minh, chỉ sợ chính là hai ông cháu nhà này đi?
Diệp Oản Oản chỉ có thể đầy bất đắc dĩ rời khỏi phòng làm việc, để cho Nhị trưởng lão và Tam trưởng lão tiếp tục ồn ào, còn nàng thì lái xe đi đến Nhiếp gia.
...
Người Nhiếp gia đều biết được thân phận của Diệp Oản Oản, nhất là sau lần trước khi nàng dẫn Đường Đường ra ngoài một chuyến rồi trở về. Rõ ràng gia chủ nhà họ Diệp từng có căn dặn cẩn thận với đám người giúp việc, cho nên có thể ra vào rất thuận lợi.
Đại sảnh, Nhiếp gia chủ mẫu mặt đầy vẻ cưng chìu, nhìn Diệp Oản Oản, khóe miệng còn lộ ra một nụ cười thật tươi.
"Mẹ nuôi, đây là quà con đem từ Hoa quốc về tặng mẹ."
Diệp Oản Oản lấy ra một phần quà, để ở một bên, còn có một phần khác dành cho Đường Đường.
"Có lòng!" Nhiếp gia chủ mẫu cười nói.
"Đúng rồi, Đường Đường đâu ạ?" Diệp Oản Oản có chút nôn nao không đợi nổi, muốn gặp
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/het-nhu-han-quang-gap-nang-gat-truyen-chu/3870726/chuong-1886.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.