Hai nhân viên mặc phục trang tươm tất, nụ cười đến chuyên nghiệp giúp họ mở ra cánh cửa lớn. Phòng VIP hạng 1 khung cảnh thượng hạng. Bàn ghế, đèn chùm hay cây cảnh đều là loại xa xỉ. Khung cảnh cửa kính lớn được hướng thẳng ra đài phun nước vô cùng hữu tình. Mạc Thiếu vẫn bế Nhất Bảo trên tay ngồi xuống một ghế được kéo sẵn, cầm lấy menu thiết kế tinh xảo trên bàn. Cậu ngồi trong lòng hắn, điều đầu tiên khi những con người nghèo khổ đi ăn đó chính là nhìn giá tiền.
Không nhìn thì thôi, nhìn thì thấy đau ví, món nào cũng đắt đến khó tin. Nhất quyết không nhìn nữa, Nhất Bảo rúc đầu vào hõm vai hắn. Mạc Chính Hoan xoa đầu bảo bối trong lòng, cưỡng ép cậu nhìn vào menu
"Bảo Bảo, không được tiếc tiền, mấy thứ này đều không bằng chồng em ngồi chơi một phút. Em muốn ăn gì cứ việc gọi, tiền của anh không phải đều là của em sao?"
"Nhưng Thiếu Gia.. đắt quá rồi!!"
"Không đắt!"
Hắn gọi vài món dinh dưỡng ăn kèm cơm trắng.
"Em có muốn thêm gì không?"
Nhất Bảo nghe hắn gọi nhiều món như vậy, ăn chắc chắn không hết lại còn rất phí tiền. Mở miệng muốn nói vậy là được liền nghe.
"Không cho em tiếc tiền!"
Nhìn bảo bối trong lòng chu mỏ căm phẫn, hắn không khỏi có chút bất đắc dĩ. Dễ thương như vậy là phạm luật rồi.. Hôn chóc lên đôi môi nhỏ đang phụng phịu làm cậu mặt đỏ như cà chua chín.
"Còn có người ở đây mà!!"
"Ngoan,
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/het-muc-cung-chieu/2698133/chuong-13.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.