Nhất Bảo nghe tiếng phát ra trong lòng run rẩy một chút, miếng lê trên tay cũng rơi xuống đất. Thấy bảo bối trong lòng hoảng sợ, Mạc Chính Hoan nhẹ nhàng xoa tấm lưng đang thấm mồ hôi. Bàn tay nhỏ trong trùm áo vest bám chặt lấy cà vạt trên cổ hắn.
“Hoan… Hoan Hoan?”
Cậu thật sự lo sợ, tại sao Lê Vân lại ở đây? Hắn nhẹ nhàng xoa xoa tấm lưng nhỏ, bàn tay lớn đặt trên eo nhỏ siết lại an ủi bảo bối trong lòng.
“Bảo Bảo! Bỏ khoác ra đi. Cho cô ta nhìn nhan sắc của vợ anh nào…”
Không đợi cậu từ chối, Mạc Chính Hoan đưa tay kéo xuống tấm vest đen dày. Lộ ra thiếu niên nhỏ co ro trong lòng, vì có phần nóng bức và hoảng sợ, mồ hôi thấm đến tóc mái cậu bết vào trán. Vì chưa thích ứng ánh sáng nháy loạn trong phòng, thiếu niên nhỏ nhắm chặt mắt. Đôi môi hồng còn vương chút nước của quả lê mím chặt lại với nhau. Càng nhìn càng muốn bắt nạt con mèo nhỏ này.
“CÁI GÌ??! LÀ MÀY!!”
Lê Vân kinh hoảng nhìn thiếu niên. Lúc nãy với ảnh trên báo đều là dáng vẻ trùm kín đầu. Chỉ biết là một nam nhân nhỏ trắng trẻo. Ả ta không ngờ người đó lại là tên hầu nam mà ả ghét cay ghét đắng. Ả nhớ lần đầu ả nhìn thấy cậu là lúc ả đi tìm cái váy của mình, thấy cậu đang thu quần áo khô của ả cùng Mạc Chính Hoan. Lại thấy thiếu niên lén lút ôm áo sơ mi của hắn, tham lam hít lấy mùi hương trên áo nam nhân.
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/het-muc-cung-chieu/2698102/chuong-26.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.