Hẻm nhỏ tăm tối, lối vào ngổn ngang những túi rác bốc mùi đã tích tụ lâu ngày. Trong hẻm có vài ba ngôi nhà xập xệ chỉ có vài mét vuông còn chẳng đủ xếp một cái giường nằm tử tế. Đơn giản một cái chiếu trải trên đất thêm hai ba lớp chăn cũ cũng coi là tạm được.
Mạc Chính Hoan nằm trên đống chăn co ro một góc. Hắn từng là Mạc Đại Thiếu ho một tiếng cũng đất rung trời chuyển, nắm trong tay tập đoàn Mạc Thị, công ty lớn nhỏ chi phối rất nhiều mảng hoạt đồng khác nhau. Là một tập đoàn phát triển đa quốc gia lớn mạnh nhất Tinh Lạc Thành. Một đời của hắn sống trong hoàng kim. Giờ lại sa cơ thất thế đến chỗ nằm tử tế cũng chẳng có. Gương mặt điển trai xuất chúng giờ gầy gò đến đáng thương, mái tóc dài che hết tầm mắt của hắn, râu và ria mép đã mọc lổm nhổm. Trên người chỉ có bộ quần áo mỏng cũng phai hết màu.
Tiếng két két do cửa gỗ mục kêu ra khiến hắn chú ý. Nhìn về phía cánh cửa xập xệ gần trước mắt, một thiếu niên tầm 21 tuổi bước vào. Gương mặt thiếu niên hằn một vết sẹo từ miệng kéo đến gần mang tai trông rất dọa người. Thế nhưng cậu lúc nào cũng mang một vẻ tươi cười lạc quan, đôi mắt cậu dịu dàng nhìn hắn.
Mạc Chính Hoan thấy cậu về, đôi mắt ảm đạm đã có một tia sáng. Hắn cười đến hạnh phúc, ngồi bật dậy dơ tay hai về phía cậu.
"Em về rồi!!"
Nhất Bảo thấy thế liền xà vào lòng hắn,
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/het-muc-cung-chieu/2697888/chuong-1.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.