Nửa đêm, Hạ Du giật mình tỉnh giấc, leo xuống giường lò dò đi vào nhà vệ sinh. Cô phát hiện vòi nước không có nước, chỗ xối bồn cầu cũng không còn sót lại một giọt nào cả. Giờ này gọi Ngọc Linh dậy chắc chắn là không được. Đêm qua có lẽ đi chơi về muộn nên giờ ngủ say như chết rồi. Nhưng cũng không thể nhịn được, cô cần giải quyết gấp. Thế là cô quyết định đi ra khỏi phòng tìm nhà vệ sinh chung.
Giải toả được sự bí bách trong cơ thể đúng là nhẹ hết cả người. Hạ Du vật vờ đi lại bồn rửa mặt, vừa cúi xuống định mở vòi nước thì sau lưng đột nhiên lù lù xuất hiện một bóng người khiến cô giật bắn, xoay lại giơ chân đạp một phát khiến người kia ngã ngửa ra sau.
Tình huống xảy ra quá bất ngờ khiến Hạ Du vẫn còn chưa kịp hoàn hồn, ôm ngực thở ra phù phù. Một lúc sau, định thần lại cô mới phát hiện bóng người kia vẫn đang nằm dưới sàn nhà. Cô nuốt ực một phát để lấy can đảm, mon men lại gần xem xét tình hình. Sau khi nhìn rõ khuôn mặt người kia, Hạ Du tròn mắt kinh ngạc thốt lên: "Sao lại là cậu?"
Hải Nam nhăn nhó mặt mũi, cất giọng khàn khàn: "Còn đứng đó mà nhìn gì? Mau kéo tôi dậy!"
"Hả? À ừ!"
Hạ Du luống cuống chạy tới kéo Hải Nam đứng dậy, đỡ cậu đi lại phía bồn rửa mặt tựa người vào đó. Ánh mắt Hải Nam đang nhìn cô cứ như cô là kẻ thù vậy. Có lẽ cú đạp lúc nãy hơi mạnh. Nhưng chung quy
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/het-gian-thi-yeu-thoi/1851609/chuong-33.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.