Thời gian tập kích kết thúc, không có thông báo bị cướp ngọc ấn từ hệ thống, nghĩa là bang Nam Thiên đã giữ được thành an toàn. Nhìn đám người kia lần lượt bị đá ra khỏi thành, Hạ Du liền ngả người ra sau thở phào nhẹ nhõm. Nhìn lại cấp độ của mình, cũng không bị rớt cấp, chỉ là mất đi gần một nửa số điểm kinh nghiệm. Với lực chiến của Tà Đế kia thì Hạ Du nghĩ mình chắc chắn sẽ rớt mất ít nhất là một cấp, nhưng xem ra anh ta đã nhẹ tay rồi.
Những người trong bang Nam Thiên lần lượt bị hệ thống đưa ra khỏi thành. Vừa ổn định lại, mọi người lập tức xúm nhau hỏi han Hạ Du.
Thiên Lang: "Em có sao không Du?"
Lâm Tặc: "Có làm sao không Du?"
Hạ Du gửi đi một cái mặt cười, đáp: "Không sao, chỉ mất có chút xíu điểm kinh nghiệm thôi".
Girl9xx: "Du nó làm gì vậy lão Lang thúi?"
Thiên Lang gửi một biểu cảm tức giận, sau đó trả lời: "Nó chắn trước mặt cái thằng Tà Đế để mặc cho cậu ta giết chết cũng không chịu chạy đi. Lần sau không được vậy nữa, cùng lắm mất thành thì thôi, sau này có cơ hội lại đi giành".
Girl9xx: "Em làm mọi người cảm động quá!"
Tiểu Du: "A ha ha ha, có gì đâu chứ. Thôi em đi đánh quái để bù lại điểm kinh nghiệm đây. Đi thôi đồ đệ!"
Hạ Du nhanh chóng leo lên con phượng hoàng rồi cùng Hải Vũ rời khỏi thành Trường An. Từ lúc thành bị tập kích tới giờ, Hạ Du chưa nói được câu nào với Hải Vũ, mà cô thấy
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/het-gian-thi-yeu-thoi/1851593/chuong-17.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.