Không chỉ Kha Nguyên không dám tin, mà đến cả Chu Tử Thiên đồng đội cùng phe cũng muốn nắm lấy vai Kỳ Hoà lắc mạnh, gào lên: Cái gì mà bắt người ta quỳ lạy chứ! Siêu năng lực của cậu chẳng phải là 'lực' sao!?
Rồi hắn bỗng khựng lại: ...Ể, 'lực' á?
Diêm Xuyên Bách bình tĩnh nhìn sang, như thể đã đoán trước được rồi.
Dưới ánh mắt của mọi người, máu nóng của Kha Nguyên dồn thẳng l*n đ*nh đầu, hắn gằn giọng: "...Tao sẽ giết mày!"
Sấm sét tụ lại lần nữa, phóng thẳng về phía Kỳ Hoà —
Nhưng một cây roi quất tới còn nhanh hơn.
Cành cây trong tay Mạnh Nghiên hóa thành một cây roi dài, chuẩn xác xuyên qua tia điện, quật thẳng lên mặt Kha Nguyên. Bốp!
"...Cái đệt mịa!"
Luồng điện đang lao tới chợt tan biến ngay giữa không trung vì cơn đau.
"Anh còn dám đánh cả bạn tôi!" Mạnh Nghiên trừng mắt giận dữ.
Ở phía sau, ngón tay Diêm Xuyên Bách hơi nhấc lên cũng buông xuống.
Không khí căng như dây đàn, mùi thuốc súng nồng nặc chỉ chực bùng nổ.
Hệ thống la í ới trong đầu của Kỳ Hoà: [Loạn thành nồi cám heo rồi! Cốt truyện! Thiết lập nhân vật!]
"Ài, vậy càng thú vị chứ sao."
Kỳ Hòa càng hài lòng, giơ tay chỉ ba kẻ đối diện nãy giờ đang cố giảm đi sự tồn tại, cả ba không kịp đề phòng mà "bịch bịch bịch" ba tiếng, đồng loạt quỳ sụp xuống trước mặt Mạnh Nghiên.
"Mấy người cũng quỳ luôn đi, khỏi ai nạnh ai."
Cậu quay sang bảo Mạnh Nghiên, "Đánh đi."
Mạnh Nghiên, "..."
Một tay cô cầm roi, nhìn mấy kẻ đang
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/het-cach-roi-tu-bien-tu-dien-thoi/5213714/chuong-7.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.