Chương trước
Chương sau
Lúc này đã gần mười một giờ đêm, phía bên khách sạnvẫn chưa có bất cứ động tĩnh gì, số điện thoại thần bí kia từ đầu đến cuối vẫnkhông mở máy, người thứ năm ở lại trong căn phòng xảy ra vụ án tại khách sạncũng vẫn chưa biết được là ai.

Chúc Tiểu Tiểu đột nhiên nhớ ra, số điện thoại của nhàVu Lạc Ngôn tổ chức Thần Khải là làm thế nào mà biết được? Người kia cung cấpcho Chung Tường Sơn tin tức bệnh trạng của Vu Lạc Ngôn và những người bị lừakhác, những tin tức này Thần Khải làm thế nào mà có?

Chúc Tiểu Tiểu vội vội vàng vàng đi tìm Vu Kiến Quốc:"Chú Vu, Vu Lạc Ngôn bị bệnh, bọn chú đã đưa đi những bệnh viện nào đểkhám, hoặc là có tìm đến những bác sĩ nào?" .

Vu Kiến Quốc lập tức gọi điện thoại, sau khi hỏi rõràng liền viết ra tên của các bệnh viện, bác sĩ, số điện thoại... đưa cho TiểuTiểu, thậm chí họ tên, số điện thoại của cố vấn sức khỏe gia đình cũng đưa cảra.

Chúc Tiểu Tiểu đem những tin tức này nhanh chóng đếnthảo luận với mọi người, cái gọi là "Thần Khải" này có thể cung cấpđược tin tức về tình hình bệnh tật cho Chung Tường Sơn, vậy có phải nghĩa làhắn đang nhậm chức trong cơ quan y tế điều trị hoặc là có quan hệ tương đối mậtthiết với những chỗ đó. Các suy đoán này được sự đồng ý của mọi người, Ray cũngcho rằng muốn cung cấp máu cho yêu ma hoặc là tế người, bệnh viện đích xác làlá chắn tốt nhất.

Thế là Chu Duệ từ chỗ Chung Tường Sơn hỏi được danhtính, điện thoại của những người đã bị ông ta lừa. Sau đó ngay trong đêm, yêucầu bên cảnh sát lộ diện gặp những người này dò hỏi, tìm hiểu trước đây bọn họđều đã đến khám ở những bệnh viện nào, khám qua của những bác sĩ nào.

Hơn hai giờ sáng, tư liệu đối chiếu của bệnh viện cuốicùng cũng xuất hiện, mục tiêu chỉ đến bệnh viện An Thánh, chỗ đó cách khách sạnHải Dật Hằng Nhã năm con đường, tức là gần 10 km.

A Dũng dẫn tổ của anh lái hai chiếc xe công ty trangbị xuất phát, sau khi Tống Bình mất, anh vượt qua sát hạch trở thành tổ trưởngmới của tổ 52. Sự việc lần đó khiến tất cả mọi người không còn dám có bất kỳkhinh mạn nào đối với quy định an toàn nữa.

Cùng đi với A Dũng còn có một nhân viên cảnh sát trongtổ của Hồ Dương. Chúc Tiểu Tiểu và Chu Duệ ở lại công ty làm điều phối hỗ trợcho hành động ở bệnh viện An Thánh. Bọn họ mở sẵn thiết bị giám sát điều khiển,đợi lệnh bất cứ lúc nào. Bởi vì hành động ở bệnh viện kia cũng thuộc phạm vi vụán tại khách sạn, cho nên bọn họ và tổ của Ray ở trong cùng một phòng điềukhiển giám sát, thuận tiện thông báo trao đổi tin tức.

Nhóm của A Dũng đã đến bệnh viện. Sau khi kiểm traxong thiết bị liên lạc và điều chỉnh lại máy giám sát siêu nhỏ trên vai, A Dũngđưa A Cường và nhân viên cảnh sát Tiểu Mạc đi vào trong bệnh viện. Một tổ viênkhác là Tiếu Phi trước đó mấy phút đã đi vào trước, anh tìm đến buồng máy vàphòng theo dõi giám sát của bệnh viện, đem hình ảnh giám sát của bệnh việnchuyển về công ty, kiêm phụ trách bảo vệ cho bọn A Dũng làm việc. Hai hàng masư còn lại thì đặc biệt trấn giữ trên hai chiếc xe được phân.

Nhóm người A Dũng đầu tiên chia nhau ra, đi tới nhữngđịa điểm lớn của bệnh viện để tuần tra, không phát hiện thấy điều gì khácthường. Sau đó A Dũng và cảnh sát Tiểu Mạt đi tìm bác sĩ trực ban để hỏi, ACường thì lặng lẽ đến phòng làm việc của bác sĩ, bác sĩ điều trị của mấy bệnhnhân kia lại không phải là cùng một người, nhưng không loại trừ khả năng giữacác bác sĩ có thể trao đối tư liệu bệnh nhân cho nhau.

Lúc này đã quá ba giờ sáng, khu hành chính trong bệnhviện gần như không có người, rất nhiều chỗ đã tắt đèn, cả tầng lầu yên tĩnh uám. A Cường vừa đi vừa nhỏ tiếng báo cáo vị trí của mình, anh mở cửa phòng làmviệc của bác sĩ ra, đi vào trong cẩn thận lật tìm kiểm tra.

Bọn A Dũng đang hỏi han bác sĩ trực ban, đối phươngtrả lời ứng phó mấy câu, nói phải gọi điện thoại cho viện trưởng báo cáo trước,bọn A Dũng đồng ý, lùi sang bên cạnh đợi.

Còn hình ảnh trong phòng giám sát của bệnh viện mấyphút trước đã được chuyển tất cả đến máy giám sát của công ty, Tiếu Phi thuậnlợi hoàn thành công việc của mình. Nhìn vào hình ảnh trên màn hình, mọi thứ vẫnrất bình thường. Lúc này điện thoại của Chúc Tiểu Tiểu vang lên, cô nhìn xem,là Boss, liền vội vàng nhận điện, nhỏ tiếng nói: "Boss, em đang bận, khôngtiện nói chuyện".

Phía bên kia Nghiêm Lạc lạnh lùng hừ một tiếng:"Chuyện lớn đến thế sao?".

Chúc Tiểu Tiếu bĩu môi, không biết nên tiếp lời thếnào, con người này, chắc chắn đang cố ý trêu cô. Nghiêm Lạc ở bên kia lại nói:"Biết em đang tăng ca rồi, không nói chuyện, anh chỉ gọi điện đến để nghegiọng nói của em, anh dập máy đây". Nói xong anh dập máy thật, lại còn dậpcực kỳ dứt khoát.

Chúc Tiểu Tiểu nhìn chiếc điện thoại, đây là ý gì chứ,kỳ lạ. Cô đang oán thán trong lòng thì lúc này bệnh viện đột nhiên mất điện,hình ảnh trên màn hình giám sát tất cả tối đen.

Chu Duệ lớn tiếng nói với mọi người ở bên kia quathiết bị liên lạc: "Mọi người giữ nguyên vị trí, đừng hoảng loạn. Bệnhviện có điện dự phòng".

Chúc Tiểu Tiểu thao tác nhanh nhẹn, điều chỉnh máygiám sát mini trên vai bọn A Dũng sang chế độ nhìn ban đêm.

Một đồng nghiệp khác ở bên cạnh cũng rất mau lẹ, kiểmtra lại một lượt: "Điện cung ứng ở khu vực đó không vấn đề gì, chỉ có mỗibệnh viện mất điện".

Kỳ lạ! Tình huống này không bình thường!

Một phút sau, điện dự phòng vẫn còn chưa khởi động,Ray ở bên cạnh nhanh chóng chỉ thị: "An toàn là quan trọng nhất, bảo bọnhọ rời khỏi đó trước".

Lúc này bên trong bệnh viện đã rối tung lên, bệnhnhân, người nhà kêu ca không ngừng, các y tá vội vàng vỗ về, cầm đèn dùng trongtrường hợp khẩn cấp đến, có một số bắt đầu gọi điện thoại, hỏi về sự việc cungứng điện.

Tiếu Phi ở trong buồng máy tối đen như mực bên này bậtđèn pin, cả đoạn đường lần sờ đi ra, dưới sự chỉ dẫn của Chúc Tiểu Tiểu rút luitới ngoài cửa lớn của bệnh viện, nhưng anh đang đi đột nhiên dừng lại:"Tiểu Tiểu, chỗ này không có đường".

"Con đường này khi nãy anh đã đi qua, không saiđâu. Tôi đang nhìn trên hình ảnh của thiết bị giám sát, đều bình thường mà, đihết chỗ này lại rẽ trái thì là cửa lớn của bệnh viện rồi.

Tiếu Phi nghe vậy tỏ ra rất kỳ lạ, anh giơ tay sờ vàogiữa khoảng không ở trước mặt, làm động tác biểu ý: Ở trước mặt tôi là một bứctường.

Chúc Tiểu Tiểu kinh ngạc há hốc miệng ra, Ray sắc mặtnặng nề: "Là kết giới, bọn họ bị giam bên trong rồi".

Quả nhiên A Cường và A Dũng đều gặp phải vấn đề nhưvậy, bọn họ cứ đi qua đi lại một chỗ mà không tìm được đường ra. Những gì bảnđồ không gian trên màn hình giám sát nhìn thấy không giống với những gì mắtthật bọn họ nhìn thấy. Bốn người đi vào trong, bị giam lại ở ba khu vực khácnhau trong tòa nhà bệnh viện.

Ray nhanh chóng thông báo cho bọn Smile biết: “Phíabệnh viện bên kia có chuyện, nhóm của A Dũng sau khi đi vào gặp phải kết giớimang cảnh ảo, e là khách sạn bên đó cũng có chuyện khác thường, các anh phảicẩn thận hơn".

Lúc này một trong số hai hàng ma sư ở lại giữ xe tên làPhương Khải cầm rìu phá ấn chuẩn bị xông vào bệnh viện ứng cứu. Anh ở cửa lớnlại không gặp phải trở ngại nào, rất thuận lợi đi vào bên trong. Chu Duệ bảoanh thử đi ngược ra ngoài, kết quả không ra được. Đây là kết giới một chiều,chỉ có thể vào không thể ra.

Phương Khải niệm chú, vung tay cầm rìu phá ấn chém vàokết giới trên cửa lớn, lưỡi rìu đó còn chưa hạ xuống, một lực gió mạnh đã độtnhiên ập đến, cả người Phương Khải bị đẩy bật ra xa, ngã xuống đất, cây rìutrong tay cũng bị rơi mất. Đồng hồ của anh phát ra ánh sáng màu đỏ, là ác linh!

Phương Khải phản ứng rất nhanh, liền lăn một vòng,tránh được một đòn tấn công của ác linh, sau đó nhanh tay vung ra một sợi dâytrói hồn. Đáng tiếc con ác linh cũng rất mau lẹ, lập tức tránh được. Sợi dâytrói hồn đó bay bay rồi rơi xuống đất. Phương Khải không mang kính nhận hồn,không nhìn thấy bóng sáng của ác linh, chỉ đành giữ chặt dây trói hồn và bìnhdẫn hồn cẩn thận phòng bị, nhưng lúc này anh phát hiện màu đỏ trên đồng hồ đãkhông còn nữa rồi.

Con ác linh kia chỉ tấn công một lần liền rút lui,điều này thực sự không bình thường. Nếu nói nó là bị dây trói hồn của PhươngKhải dọa cho sợ chạy, cũng không hợp lý lắm. Có thể đem Phương Khải một ngườiđàn ông to khỏe như thế hất một cái ngã xuống đất, lại có thể tránh được dâytrói hồn, chứng tỏ năng lượng của ác linh này không phải tầm thường. Nhưng vìsao nó lại rút lui nhanh như vậy?

Hàng ma sư còn lại đang trông giữ trong xe nghe đượctin tức liền chạy xuống, lao về phía bệnh viện định đi hỗ trợ cho Phương Khải.Nhưng vừa tới cửa bệnh viện, anh đã bị Chu Duệ gọi lại. Hóa ra Phương Khải nhìnthấy ác linh đi rồi, liền muốn nhặt lây cây rìu phá phong ấn, ai ngờ lúc nàygiữa anh và chiếc rìu, lại có thêm một đường kết giới. Phương Khải không lườngđược điều này, chỉ còn biết đập mạnh lên trên đó.

Vậy là đến Phương Khải cũng bị giam trong bệnh việnrồi.

A Dũng, A Cường và Tiếu Phi bên kia đang gặp phải vấnđề, bọn họ muốn phá kết giới, nhưng hoặc là đột nhiên có ác linh xông ra làmphiền cản trở, hoặc là kết giới biến ảo khó đoán, phá một cái, quay người lạicó một cái, quay đi quay lại, di chuyển trong bệnh viện này giống như một mêcung vậy.

Những ác linh kia chỉ tấn công đe dọa không hề nặngtay giết người, tấn công xong một cái là lui, lại có kết giới bảo vệ, khiến bọnA Cường muốn bắt cũng không bắt được, muốn rời đi cũng không thể đi. Cứ như vậybị giày vò cả chục phút, hệ thống điện trong tòa nhà đột nhiên khôi phục, nămngười bọn A Cường vẫn bị vây giữ ở bốn khu vực khác nhau. Bóng đèn sáng lên,trong chốc lát bọn họ đồng thời nhìn thấy trước mặt hiện lên mấy chữ lớn đầmđìa máu.

"Nội dung là gì?" Chúc Tiểu Tiểu hỏi, bọn họtrên màn hình giám sát, không nhìn thấy gì cả.

"Đừng làm loạn, không thì chết!" Nội dungnăm người đọc được hoàn toàn giống nhau.

"Là ảo giác!" Cái này đến Chúc Tiểu Tiểucũng hiểu rõ.

Ác linh và kết giới, thêm vào đó là cảnh cáo bằng ảogiác, xem ra người đứng sau chuyện này không chỉ bản lĩnh cao cường, còn vôcùng thông thuộc địa hình của bệnh viện. Hắn ta huênh hoang lại tự tin, côngkhai làm ra mấy thứ này giống như đang đùa chơi với mọi người, nhưng thực tếcũng biểu hiện rõ ràng là, muốn giết bọn họ thì không hề khó.

Có thể nhanh chóng bố trí kết giới ngăn không gian?Ray đột nhiên nghĩ đến một người có khả năng này.

Mẫn gia ở Thanh Hải trong gia tộc hàng ma, nổi danhvới kết giới và thuật mê ảo.

Ray từng nghe Happy nói, hậu nhân của Mẫn gia này làMẫn Kỳ pháp thuật cao cường, Boss đã từng mời anh ta, nhưng anh ta không muốngia nhập vào công ty, chỉ nói bản thân mình không có hứng thú với việc kế thừagia nghiệp. Sau này Boss quan sát một thời gian, cảm thấy người này không cótâm lòng trừ ác giúp đỡ kẻ yếu, lạnh lùng vô cảm, thế là liền dập tắt ý địnhchiêu mộ anh ta. Mà Mẫn Kỳ đích xác là chưa từng xuất hiện trong giới nghiệphàng ma, cho nên dần dần cũng không còn tin tức của anh ta nữa.

Nhưng bây giờ pháp thuật này ở bệnh viện, thực sự rấtgiống với thủ đoạn của Mẫn gia. Ray nhanh chóng gọi điện thoại cho Thạch Đầu.

Thạch Đầu tên thật là Mẫn Thực, chính là đến từ Mẫngia ở Thanh Hải, cũng là người duy nhất của Mẫn gia ở trong công ty. Ray hỏianh: "Thạch Đầu, cậu biết được bao nhiêu về Mẫn Kỳ?".

"Mẫn Kỳ? Anh ấy là anh họ tôi, nhưng mất tích đãrất lâu rồi, trong gia tộc của chúng tôi không có ai liên lạc với anh ấy. Ừ,quan hệ của anh ấy với gia tộc rất không tốt.”

"Trừ anh ta ra, trong Mẫn gia nhà các cậu còn cóai pháp thuật xuất chúng không?"

Thạch Đầu ngại ngùng: "Trong gia tộc chúng tôingười làm nghề này rất ít, trước đây xảy ra một số chuyện, cho nên suy tànrồi".

Chúc Tiểu Tiểu đến thời điểm này cũng làm việc khá lâurồi, đã có chút nhạy bén trong việc hiểu ý và phối hợp, cô nhân lúc Ray gọiđiện thoại nói chuyện, liền tìm ra tất cả những số liệu của Mẫn gia, gửi đếntrên màn hình trước mặt Ray.

Ray xem hết nhưng chẳng nhìn ra điều gì, những tin tứccó được từ chỗ Thạch Đầu cũng không hề hiệu quả, thế là dập điện thoại, nghiêmtúc suy ngẫm.

Người đứng sau bức màn này có thể khống chế được chuẩnxác năm người trong bệnh viện, chứng tỏ anh ta vô cùng nắm rõ phương vị của bọnhọ, lẽ nào cũng đang quan sát nhất cử nhất động của bọn họ qua thiết bị giámsát? Chu Duệ từ lúc đó bắt đầu theo dõi tình hình phát tín hiệu của camera giámsát an ninh trong bệnh viện. Nhưng đối phương lại rất giảo hoạt, làm nhiễu tínhiệu mấy máy giám sát, không những thế còn thay đổi IP, muốn tìm lại cần phảicó thời gian. Nhưng dù gì hắn ta muốn giăng kết giới nên chắc chắn sẽ không thểở xa bệnh viện.

Lúc này tà khí phía bên khách sạn càng lúc càng nặng,giống như là từ dưới lên trên rồi tỏa ra vậy, tầng lầu càng cao, tà khí càngmạnh, tất cả mọi người của nhóm Happy đang trong trạng thái phòng bị, căn bảnkhông thể điều người đi hỗ trợ cho bệnh viện.

Ray báo cáo lại tình hình với Happy, rồi từ những nhânviên đang đợi lệnh ở công ty phái đi hai tổ tăng viện, một tổ đến bệnh viện cứungười, một tổ đi bắt bàn tay đen đứng phía sau. Người của hai tổ đều hỏa tốcxuất phát, đến ngay bệnh viện, đợi chỉ thị bất cứ lúc nào.

Chúc Tiểu Tiểu đứng ngồi không yên, kết giới, hai từnày khiến trái tim cô đập dữ dội. Bây giờ nhiều đồng nghiệp ở trong hoàn cảnhnguy hiểm như vậy, nếu như thiên phú khác thường của cô có thể cứu được, cô cảmthấy mình cần phải hành động ngay thôi.

Chúc Tiểu Tiểu từng đồng ý rằng bất luận là gặp chuyệngì đều sẽ báo cáo với Boss đại nhân, cô không muốn để anh thất vọng, nhưng côgọi liền ba cuộc điện thoại rồi, Boss đều không nghe máy. Tiểu Tiểu cắn răng,nói với Ray: "Tôi đến bệnh viện đợi lệnh trợ giúp, nhất định không làmbừa, đợi liên hệ xong với Boss, tôi mới đi vào".

Ray do dự, anh không dám đảm bảo Tiểu Tiểu liệu cónghe lời là chỉ ở bên ngoài bệnh viện hay không, anh cũng không thể xác địnhBoss có đồng ý cho Tiểu Tiểu đi không. Nhưng Tiểu Tiểu không đợi cho anh do dự,tự mình đã lấy trang bị, mang theo Bát Bát lái xe xuất phát rồi.

Happy và Smile nghe thấy tin đó thì giật thót mình,nhưng bọn họ đang vướng chuyện bên này không thể phân thân đi được, chỉ có thểvội vàng gọi Thôi lão đại giúp đỡ. Thôi phán quan này bây giờ là cục trưởng CụcCảnh sát, chuyện lớn chuyện nhỏ chuyện đóng chuyện mở cả một đống, lại là ngườicương trực nhất, không bao giờ nói đến chuyện tình cảm, ông cả ngày hôm naycũng bị mấy vụ án lớn quấn lấy, chỉ có thể mong lúc này ông đã làm xong, chuyệnđến khách sạn cứ từ từ đã, trước tiên phải tới bệnh viện bảo vệ tốt cho"heo bảo bối" của Boss,

Chúc Tiểu Tiểu đương nhiên biết mọi người lo lắng, côđảm bảo không kích động, không làm loạn, kết thúc cuộc gọi của Happy, lại lầnnữa gọi điện cho Boss, nhưng vẫn không có người nghe máy. Tiểu Tiểu bắt đầu lolắng, Boss ở thành phố C có phải đã gặp chuyện phiền phức rắc rối gì không?

Lúc này là hơn bốn giờ sáng, bầu trời đã hưng hửngrồi, Chúc Tiểu Tiểu lái xe dừng lại ở một nơi cách bệnh viện khá xa, chờ đợi.Nghiêm Lạc vẫn không bắt máy, Tiểu Tiểu không kìm được nghĩ ngợi lung tung,công việc ở thành phố C bên kia, anh và A Mặc phải đích thân ra tay, còn mangtheo không ít người, lẽ nào lúc này cũng đang ác chiến, lẽ nào anh đã bị baovây, chẳng biết có bị thương không nữa? Tiểu Tiểu nhìn điện thoại hồi lâu,trong lòng thực sự rất bất an.

Trên màn hình thiết bị theo dõi trong xe, không lâutrước đó tổ hành động vừa mới xông vào ứng cứu đã gặp phải sự tấn công của áclinh, Vốn dĩ ác linh không khó đối phó, nhưng kết giới liên tục biến ảo xuấthiện lại khiến tổ ứng cứu vướng tay vướng chân. Ác linh sau khi tấn công liềnrút ra ngoài, sự phản kích của các hàng ma sư bị kết giới ngăn lại, thậm chírìu phá kết giới và vũ khí của bọn họ khi bị tấn công rời khỏi tay cũng bị kếtgiới giữ lại không lấy về được. Phạm vi bọn họ có thể hoạt động càng lúc càngthu hẹp, hơn nữa ác linh lần này không còn tấn công xong liền chạy nữa, bọnchúng có vẻ đã bị chọc giận, không ngừng xông đến tấn công, tình thế càng ngàycàng nguy cấp.

Chúc Tiểu Tiểu nhìn thấy những điều này, gọi điện choBoss lần cuối cùng, vẫn không có người nhận máy. Cô xoa đầu Bát Bát: "BátBát, là Boss tự mình không nhận điện thoại, cho nên anh ấy không thể trách tao,đúng chứ?".

Bát Bát gật gật đầu, lại nhanh chóng lắc đầu, nó chỉlà một chú chuột nhỏ bé không có tiếng nói, không thể biểu thị ý kiến bừa bãi,làm không tốt sẽ bị chết rất thảm.

Nhưng Chúc Tiểu Tiểu cũng không cần đến ý kiến của nó,cô đã đeo thiết bị liên lạc lên, kiểm tra bản đồ kết cấu tòa nhà bệnh viện trênđiện thoại, sau đó đeo kính nhận hồn lên, nhanh nhẹn kiểm tra dây trói hồn,bình dẫn hồn, đạn chu sa, súng đạn bùa, còn cả Tiểu Phấn Hồng quan trọng nhấtcủa cô, lại cầm thêm một chiếc rìu phá ấn nữa.

Tất cả chuẩn bị hoàn tất, Chúc Tiểu Tiểu cúi đầu hônlên nhúm lông màu nâu trên đầu Bát Bát, nói: "Mày ở lại trên xe đợi, ngoannhé". Nói xong mở cửa xe đi ra, bỏ lại chú chuột béo đang nhảy nhót kêuchít chít trên ghế ngồi bằng da của ô tô. Vì sao chuột cưng thì phải ngoan,người lại có thể không ngoan, rõ ràng đã nói không liên lạc được với Boss thìkhông vào rồi.

Đáng tiếc Chúc Tiểu Tiểu không nghe thấy, mà có nghethấy thì cũng không hiểu.

Chúc Tiểu Tiểu lẻn vào trong từ cửa sau của bệnh viện,tránh khỏi chỗ cấp cứu đêm, đi lên phòng khám của tòa nhà ở tầng hai. Cô mởthiết bị liên lạc ra thông báo: "Tôi là Chúc Tiểu Tiểu, từ cửa tây đi vàotầng khám bệnh, bây giờ từ cầu thang số hai đi lên tầng hai phía nam khu Một,trước mắt tới cứu viện cho tiểu tổ bị vây ở khu Ba".

Ray vừa nghe thấy Chúc Tiểu Tiểu đi vào bệnh viện,không kìm được vỗ trán, tiểu tổ cứu viện mới vào đều bị vây cứng rồi, bây giờchỉ có thể gắng sức chống đỡ ác linh tấn công, bọn họ vẫn không dám để tiểu tổthứ hai đi vào, chỉ sợ sẽ càng hao binh tổn tướng, trọng điểm trước mắt chínhlà truy tìm kẻ đứng sau bức màn, chỉ có bắt được hắn ta mới có thể giải cứuđược những người ở bệnh viện này ra ngoài. Nhưng việc truy tìm tin tức trongmạng lưới giám sát tiến hành rất chậm chạp, tra tông tích của Mẫn Kỳ cũng khôngtìm được tin tức gì có tác dụng. Bây giờ Chúc Tiểu Tiểu một mình đi vào, thựcsự là quá nguy hiểm.

Nhưng cô đã đi vào rồi, bây giờ có nói cũng chẳng tácdụng gì, trên màn hình máy giám sát đã xuất hiện hình ảnh của Chúc Tiểu Tiểu,Chu Duệ nhanh chóng xác định vị trí của tổ cứu viện cho cô.

"Tôi nhìn thấy bọn họ rồi. Có ba con ác linh, giờtôi sẽ qua đó!"

"Tiểu Tiểu, cô nhất định phải cẩn thận.”

Năm người của tổ cứu viện lúc này đã bị kết giới phântách làm hai bên, một bên hai người, một bên ba người. Mọi người đều đã thởhồng hộc, hao phí sức lực cả hồi lâu, bọn họ mới thu được một ác linh, lúc nàychỉ có thể chụm lưng vào nhau để đối phó với chúng. Hồn lực của hàng ma sư đềumạnh hơn người bình thường, ác linh muốn đẩy ép hồn phách của bọn họ ra khỏi cơthể cũng không dễ dàng. Bọn họ lại đều đã trải qua huấn luyện, có chút phápthuật chống chọi được với sự công kích của ảo thuật. Nhưng sự công kích mạnhliên tục bất ngờ như thế này cùng với những căng thẳng mệt mỏi của họ sẽ khiếnkhả năng thắng của ác linh càng lúc càng lớn.

Đột nhiên, ba con ác linh đồng thời tấn công về bênchỉ có hai người, ba người còn lại bị chặn ở bên kia chi biết trơ mắt ra nhìn,hoàn toàn chẳng thể giúp đỡ. Hai hàng ma sư bị tấn công lúc này trên tay đãkhông còn vũ khí, chỉ có thể niệm chú chống chọi. Nhưng ba con ác linh kia hànhđộng nhanh chóng, trong chốc lát đã đẩy ngã được hai người này xuống đất, mộtngười trong đó cuối cùng bắt đầu không kìm được nôn khan, ác linh ép bức hồnphách của anh rất nhanh, sắp thành công rồi.

Lúc này Chúc Tiểu Tiểu chạy đến, cô vung dây trói hồnra hướng về phía bóng sáng đang áp chế trên người kia, con ác linh đã pháthiện, trong thoáng chốc né đi, nhanh chóng lùi đến vòng ngoài của kết giới.Nhưng Chúc Tiểu Tiểu hoàn toàn không bị kết giới cản trở, cô đuổi theo, bấm tayniệm chú, dây trói hồn tiếp tục tấn công, lần này thì trói được ác linh, bìnhdẫn hồn đồng thời được đưa ra, lập tức thu nó lại.

Hai con ác linh còn lại thấy tình hình như vậy liềncùng lúc xông đến, Chúc Tiểu Tiểu rút Tiều Phấn Hồng ra lắc một cái, Tiểu PhấnHồng phân thành hai khúc, ở giữa, một sợi dây trói hồn mọc dài ra giống như sợiroi hướng đến cuốn lấy ác linh kia. Ác linh tránh rất nhanh, lùi đến phía saumột kết giới khác, nhưng cái này đối với Chúc Tiểu Tiểu mà nói không phải làvấn đề, cô xoay cánh tay Tiểu Phấn Hồng bám sát truy đuổi ác linh không buông,sau mấy chiêu quay vòng, cuối cùng hai ác linh kia cũng bị vây chặt lại, bìnhdẫn hồn một lần nữa nhẹ nhàng thu bọn chúng vào trong.

Mọi người cùng lúc thở phào một cái, đối với hàng masư mà nói, ác linh cũng chẳng phải là đáng sợ, chỉ có điều bị kết giới trở ngạinên bọn họ không có cách nào để phát huy. Lúc này vấn đề lớn nhất đã giải quyếtxong, chuyện phía sau sẽ dễ dàng hơn. Chúc Tiểu Tiểu vung rìu phá ấn, đập tankết giới, giải cứu thành công tổ hàng ma sư này.

Một thao tác viên trong phòng giám sát điều khiển nhìnthấy bản lĩnh Chúc Tiểu Tiểu coi kết giới chẳng là gì, vô cùng kinh ngạc, hỏi:"Tiểu Tiểu là hàng ma sư của nhà nào vậy? Tôi hình như chưa nghe qua cógia tộc hàng ma nào họ Chúc".

"Điều này còn phải hỏi sao, của nhà Boss."Ray thở phào một cái, nguy hiểm quá nguy hiểm quá! Chu Duệ lúc này truy tìmđược chút đầu mối, đã lần ra địa chỉ IP, cuối cùng lại chính ở khách sạn HảiDật Hằng Nhã. Anh chuyển tin tức cho bọn Smile, Cao Lôi lập tức đưa người đến phòngmáy của khách sạn kiểm tra, tìm ra phòng 2232, căn phòng có dùng chứng minh thưcủa một khách hàng nam giới đăng ký. Tin tức này khiến mọi người đều có tinhthần hơn một chút, Cao Lôi và Smile lập tức đưa đội đến phòng 2232.

Chu Duệ thông báo lại tin tức qua thiết bị liên lạccho bọn Chúc Tiểu Tiểu: "Chỗ của kẻ đứng sau tìm được rồi, mọi người kiêntrì thêm chút nữa".

Lúc này Chúc Tiểu Tiểu đã giải cứu được A Cường rakhỏi phòng làm việc của bác sĩ, hai người đang chạy hướng về phía A Dũng vàTiểu Mạc.

Cao Lôi và Smile đã đến trước cửa phòng 2232, Smilecảm giác thấy không bình thường, anh giơ tay bảo mọi người đợi chút rồi tự mìnhchạm lên trên cửa. Smile triển khai linh lực cảm ứng, bên trong cửa này khôngthấy có dấu hiệu nào của sự sống. Smile lập tức hiểu rằng tình hình không tốt,gật đầu ra hiệu tiến lên. Một hàng ma sư nhanh chóng mở cửa ra, Smile xông vàotrong trước.

Cảnh tượng trong phòng khách khiến mọi người kinh ngạcsững sờ. Máy tính trên bàn đang mở, màn hình hiện lên hình ảnh giám sát củabệnh viện An Thánh, nhưng dưới sàn thì lại là bốn thi thể, máu đã tận, hồnphách tán, tim bị móc đi, trên người có xăm ấn hình ngôi sao, ngay đến tư thếđặt nằm, cũng hoàn toàn giống với phòng 1808.

Chỗ này không phải là chỗ của kẻ đứng sau, căn bảnchính là một hiện trường án mạng khác, hắn cố ý dùng địa chỉ liên lạc để dẫnmọi người đến đây, thật là khoa trương.

Án mạng này lại xảy ra trước mắt mọi người không chútâm thanh động tĩnh gì, cái thứ nhận tế phẩm này, rốt cuộc đáng sợ đến thế nào?

Ray đạp bàn, chửi thề một câu, mọi người bị giày vò cảmột tối, tất cả lại quay ra làm lại từ đầu.

Chúc Tiểu Tiểu bên này dốc sức, cùng với A Cường tiếptục thu phục bốn con ác linh, giải cứu được A Dũng và cảnh sát Tiểu Mạc. Nhưngkhi bọn họ vội vàng chạy đến địa điểm cuối cùng nhìn thấy Tiếu Phi trong hìnhảnh giám sát điều khiển của công ty, lại không tìm thấy anh đâu cả.

Trong máy liên lạc, cũng không thấy Tiếu Phi trả lời.Mọi người lo lắng tìm kiếm, cuối cùng ở góc rẽ của một con đường khác tìm thấythân thể của Tiếu Phi, hồn phách anh không còn, nhưng cơ thể vẫn ấm, hiển nhiênlà đã bị ác linh chen đẩy linh hồn ra.

Chúc Tiểu Tiểu đứng sững lại đó, vừa đau lòng vừa khóchịu, cô trách mình vì sao không nhanh lên một chút, nếu như cô đến sớm hơn,chưa biết chừng kết quả sẽ không như vậy. Cô khụt khịt, cố gắng nén xuống nhữnggiọt nước mắt rồi bảo những người khác rời khỏi bệnh viện trước, bản thân mìnhthì cùng A Dũng và A Cường ở lại tìm linh hồn, hy vọng có thể tìm được hồnphách của Tiếu Phi, cứu anh một mạng.

Nhưng công việc này không hề dễ dàng, không gian bệnhviện rất lớn, phòng ốc quá nhiều, hồn phách Tiếu Phi không biết bay lang thangđến đâu, không biết có phải đã bị kẻ ẩn thân phía sau đám ác linh này thu đirồi không.

Bây giờ người kia chắc cũng đã biết kết giới không cótác dụng với Chúc Tiểu Tiểu, cho nên ngoại trừ lúc bắt đầu còn làm ra mấy cáiđể trêu đùa bọn họ, bây giờ hoàn toàn không có gì nữa rồi. Nhưng dù như thế bọnhọ cũng vẫn chưa tìm thấy linh hồn, điều này khiến Tiểu Tiểu càng lúc càng lolắng, cô còn hỏi Ray mấy lần Boss có liên lạc với công ty không, đáp án nhậnđược đều là phủ định, vậy nên cô lại càng sốt ruột, cả người căng thẳng như sắpnổ tung.

Lúc này Ray thông báo cho bọn họ: "Tiểu Tiểu, cáccô rút ra khỏi bệnh viện đi, Cục trưởng Thôi đến rồi, bệnh viện sẽ giao cho ôngấy xử lý".

A Cường có chút không hiểu, vừa rút ra vừa hỏi:"Cục trưởng Thôi là ai, lãnh đạo của bọn Hồ Dương sao? Ông ta một mình cóthể làm được?".

"Căn cứ theo mệnh lệnh thì đúng là như vậy, chắclà ông ấy có vũ khí bí mật lợi hại hơn chúng ta." A Dũng cũng không biếtđây là nhân vật nào.

Trong lúc nói chuyện mấy người đã ra khỏi bệnh viện,Chúc Tiểu Tiểu nhìn thấy một người đàn ông trung niên cao to nghiêm nghị đơnđộc tiến vào bệnh viện. Lúc này trời đã gần sáng, một đêm sắp qua rồi, ChúcTiểu Tiểu dựa vào cạnh xe, lại cầm điện thoại ra xem, cả một buổi tối, Bosscũng không gọi điện, không biết anh có xảy ra chuyện gì không?

Chúc Tiểu Tiểu buồn rầu khổ sở, tâm trạng lo lắng đếncực điểm, bộc phát thành tức giận. Vừa ngước mắt lên, lại nhìn thấy Huyền ThiênNgọc Nữ đứng ở bên đường cách đó không xa nhìn mình. Tiểu Tiểu bất chợt hiểu rađiều gì đó, bước đến hỏi: "Sao cô lại ở đây?".

"Có phong ấn ma thần biến động kỳ quái, bọn ta cảđoạn đường tìm đến khách sạn, đi qua chỗ này lại cảm ứng được muội đang phá kếtgiới, liền ở đây quan sát muội một chút." Huyền Thiên Ngọc Nữ mỉm cười,trong mắt rõ ràng có ý an ủi: "Muội thực sự vẫn như trước đây, Heo Con. Sưphụ quả nhiên đã không nhìn nhầm, muội có trái tim nhân từ, có dũng khí và khảnăng gánh vác. Cùng với thiên phú của muội, Heo Con, muội đúng là chiến tướngtrời sinh".

Chúc Tiểu Tiểu nghe những lời này của cô ta lại khôngthấy vui sướng khi được khen ngợi chút nào, cô nói: "Cô nhìn thấy đồngnghiệp của tôi bị ác linh sát hại đúng không? Dựa vào bản lĩnh của cô, vì saocô không đi cứu chúng tôi? Cô không phải là đại đệ tử của chiến thần thiên đìnhsao?".

"Sư môn có lệnh, hễ là người thuộc địa phủ củaDiêm La, Huyền Thiên phái thiên đình ta tuyệt đối không được ra tay tương trợ.Đây là hậu quả phải gánh vác do việc Diêm La xem thường đại cục, không màng đếntính mệnh sinh linh, bức hại muội, tàn hại thiên đình."

Chúc Tiểu Tiểu nghe thấy những lời này, tâm trạng vốnđang không tốt lại càng tồi tệ hơn. Thần linh cái gì, thiên đình cái gì, rõràng chỉ là loại hèn nhát thấy chết mà không cứu, lại còn chiến thần nữa chứ?Chúc Tiểu Tiểu vô cùng tức giận, không kìm được châm chích: "Ồ, là vậy à,Huyền Thiên phái của thiên đình các người thật là cao thượng".

Sắc mặt Huyền Thiên Ngọc Nữ nghiêm túc, giọng nói trầmxuống: "Huyền Thiên phái cũng là sư môn của muội, không cho phép muội dùngloại ngữ khí như thế để nói về sư môn của mình!".

"Vậy cũng không cho phép cô nói về Boss của tôinhư thế." Chúc Tiểu Tiểu phẫn nộ giậm chân, có gì tài giỏi chứ, là thầnthì có thể mắng Boss sao? Cô không cho phép, cô không thích nghe, bất cứ aicũng không được mắng Boss ở trước mặt cô, ai ức hiếp Boss cô sẽ nổi giận vớingười đó!

Huyền Thiên Ngọc Nữ nhìn Chúc Tiểu Tiểu, cô chưa từngthấy bộ dạng châm biếm cao ngạo như thế này của Heo Con. Heo Con khi vừa mới tuluyện thành hình người thì luôn rất xấu hổ, cô ấy đơn thuần cung kính hòa thuậnlễ phép, dũng cảm không sợ gì, chứ đâu phải là kẻ mù quáng như thế này, cònkhông thèm đếm xỉa tới thanh danh sư môn của mình.

Cô ấy lúc đầu là bán tiên tu luyện, bây giờ thì chỉ làmột người bình thường hiểu qua chút pháp thuật, năng lực thậm chí còn chẳngbằng năm đó, thế mà lại có thái độ như vậy, dám ngang bướng nổi giận trước mặtmình!

Huyền Thiên Ngọc Nữ chăm chú nhìn Chúc Tiểu Tiểu, nhìntới nhìn lui lại cảm thấy cô có chút đáng thương, một mình cô độc ở nhân gianchịu nhiều vất vả như thế, trải qua sinh lão bệnh tử, đau khổ luân hồi. Cô tangẫm nghĩ rồi giải thích: "Ta không đấu khẩu với muội, tất cả những việcDiêm La làm, từng người Huyền Thiên phái chúng ta đều in sâu trong lòng, rồi sẽcó một ngày muội hiểu ra được".

Lúc này mấy hàng ma sư nghe thấy động tình, vội vộivàng vàng chạy đến, Huyền Thiên Ngọc Nữ quay mặt nhìn thấy, liền giơ một taylên ngăn bọn họ ở bên ngoài mấy mét.

Cô ta quay lại phía Chúc Tiểu Tiểu, thấy cô vẫn còncảm xúc bất bình, hạ ngữ khí xuống ôn hòa nói: "Heo Con, muội có một tráitim yêu thương lớn lao, muội quan tâm thế nhân, yêu quý sinh mệnh, chỉ là sáutrăm năm trước bị Diêm La hãm hại mới không cách nào hoàn thành đại nghiệp cứuthế. Nhưng vận mệnh không thể nào nghịch chuyển, đến bây giờ đại kiếp sắp đến,thời khắc gặp ma của muội, chính là bắt đầu của vận mệnh cứu thế. Điểm nàytrong lòng Diêm Vương hiểu rất rõ, anh ta dùng trăm phương ngàn kế để cản trở,là vì động cơ gì? Muội hãy suy nghĩ cẩn thận. Thần - ma hai giới đều bị tổnthương, cùng lúc diệt vong, không phải vì để Diêm La một mình chưởng quản nhângian, xưng bá thiên hạ sao?".

Những người nhỏ nhen bẩn thỉu nghĩ người khác cũng tốităm đê tiện như vậy sao, Chúc Tiểu Tiểu cắn môi, ra sức lườm cô ta, trong lòngrất không phục.

Huyền Thiên Ngọc Nữ nhìn những hàng ma sư bị vây lạikia, nói tiếp: "Thế lực của Diêm La tới hôm nay đã thâm nhập vào từng ngócngách, cả địa phủ lẫn lộn trong nhân gian, thật là đáng cười. Thần tộc cũng cóquy củ của thần tộc, không được xâm phạm quấy nhiễu nhân gian. Nhân loại cóquyền làm chủ sự phát triển, tồn vong của nhân loại, anh ta đường đường là đạithần nhất thế lại nhúng tay làm những công việc của nhân gian, điều đó cực kỳkhông nên. Đảo ngược vận mệnh nhân loại chính là làm trái ý trời, Diêm Vươngcàng lúc càng làm sai ý chỉ của thần giới. Muội cho rằng anh ta cao thượng? Anhta lúc đầu ở địa phủ mưu đồ đoạt vị không thành, cuối cùng đã dùng chính muộimuội của mình để dụ dỗ Tất Vương, thuộc hạ của Bắc Âm Vương phản bội, sau đógiết hại bao nhiêu người của tộc Bắc Âm Vương, giẫm trên con đường đẫm máu mớicó thể lên làm vua của địa phủ. Những thứ này muội có biết không?".

Tiểu Tiểu mím chặt môi, cô không biết, cô chỉ biếtBoss từng nói sinh hồn không thể xử lý cẩu thả, tiểu yêu không thể giết, anh rõràng có quyền lực nắm giữ sống chết, nhưng vẫn luôn chăm lo đến sinh mệnh củangười khác. Dưới con mắt cô, Boss là người tốt, tốt hơn cả trăm lần so với cáigọi là thần linh mà lại lạnh lùng nhìn thấy đồng nghiệp của cô chết nhưng khônghề ra tay giúp đỡ. Bây giờ anh mất liên lạc cả một đêm, cô rất lo lắng.

Chúc Tiểu Tiểu tức giận không nói nên lời, ngược lại,đó là Boss của nhà cô, cô cứ bao che đấy, vậy thì sao chứ?

Huyền Thiên Ngọc Nữ nhìn dáng vẻ không kìm được giậndữ của Chúc Tiểu Tiểu, ngẫm nghĩ một hồi rồi không khuyên gì nữa, chỉ nói:"Ta đến chỗ khách sạn trước, có ma thần muốn nhập thế, sư phụ cũng sắpxuất quan rồi, chúng ta sau này sẽ có cơ hội gặp mặt nói chuyện". Lúc nàyThôi cục trưởng đã từ trong bệnh viện đi ra, nhìn thấy Huyền Thiên Ngọc Nữ vàChúc Tiểu Tiểu nói chuyện, nheo mắt lại, sải bước đến chỗ hai người. HuyềnThiên Ngọc Nữ không hề dừng bước, quay người rời đi, hòa vào sắc nhạt của buổisáng sớm, không còn thấy bóng dáng đâu nữa.

Bọn A Dũng khi đó có thể cử động được rồi, vội vàngxông đến xem Chúc Tiểu Tiểu xảy ra chuyện gì không, người phụ nữ đó cổ cổ quáiquái, còn có thể nhẹ nhàng định chú được mấy người bọn họ, rõ ràng pháp thuậtkhông phải bình thường. Chúc Tiểu Tiểu tinh thần suy sụp, chỉ lắc đầu nói làngười quen, rồi quay trở về xe.

Thôi cục trưởng đưa hồn phách thu lại được cho A Dũng,cảnh sát Tiểu Mạc cung kính chào hỏi ông, Thôi cục trưởng gật đầu, quay lạinhìn bóng lưng cô đơn đi về hướng chiếc xe của Tiểu Tiểu, cuối cùng không nóigì, lái xe rời đi.

Chúc Tiểu Tiểu ngồi một mình trong xe, lại lần nữa gọiđiện cho Nghiêm Lạc, lần này đã thấy có người nói rồi, nhưng lại là một giọngnữ máy móc rất tiêu chuẩn: "Xin chào, số điện thoại bạn gọi đã tắtmáy".

Chúc Tiểu Tiểu cắn chặt răng, cảm thấy mắt mình vừacay vừa đau, cô nhoài người trên vô lăng xe, áp mặt lên cánh tay, cố gắng khôngchế cảm xúc. Rốt cuộc Boss xảy ra chuyện gì rồi? Cô rất lo lắng, rất lo lắng.Bát Bát ở bên cạnh chăm chú nhìn, cũng không dám làm ồn.

A Dũng đi đến gõ gõ vào cửa xe: "Tiểu Tiểu, hồncủa Tiếu Phi tìm thấy rồi, cô đừng buồn nữa. Chúng tôi bây giờ phải quay lạicông ty, Ray bảo cô cũng trở về đó".

Chúc Tiểu Tiểu dụi dụi mắt, mở miệng giọng khàn khàn:"Tôi ở lại một lát, tý nữa sẽ về".

A Dũng lo lắng nhìn cô: "Cô không sao chứ?".

"Tôi không sao." Chúc Tiểu Tiểu gắng cười:"Lát nữa tôi sẽ lái xe về, mọi người mau đi trước, Tiếu Phi đang đợi đượcđưa vể công ty để dẫn hồn nhập xác đó".

A Dũng gật đầu, đúng là sự việc của Tiếu Phi đang rấtgấp gáp, anh vẫy tay chào Tiểu Tiểu rồi rời đi. Lúc này trời đã sáng rõ, ChúcTiểu Tiểu nhìn vầng thái dương rực rỡ trên cao ngẩn ra một lát, đột nhiên gọiđiện thoại cho Ray.

"Ray, Boss không phải là mang theo mấy tổ hàng masư sao, anh có thể liên lạc với bọn họ không, hỏi xem tình hình của Boss thếnào?" Nếu bên đó còn không có tin tức, cô sẽ gọi ngay cho A La để tìm AMặc hỏi.

Ray thầm thở dài nói: "Tiểu Tiểu, tôi đã hỏi quarồi, Boss và Tất lão đại đi vào một khu vực mỏ bỏ hoang, bảo những người này ởbên ngoài bảo vệ, bọn họ cũng không biết tình hình bên trong như thế nào. Côđừng lo lắng, có thể họ chỉ đang bận, cô cứ quay về trước đi. Phía khách sạnbên kia rất phiền phức, có một phụ nữ đưa người đến gây mất trật tự, tôi khôngthể nói nhiều với cô nữa, cô cứ yên tâm, Boss không sao đâu".

Chúc Tiểu Tiểu dập máy, lại ngẩn ra một hồi, khu mỏ bỏhoang? Cô khởi động xe từ từ lái, ngẫm thấy vẫn nên quay về công ty trước. Raynói cũng đúng, Boss bản lĩnh lớn như vậy, anh chắc chắn sẽ không gặp chuyện gì,hơn nữa còn có A Mặc ở bên cạnh. Chúc Tiểu Tiểu tự an ủi bản thân, cố gắng kiềmchế những lo lắng trong lòng.

Trong lúc thất thần, quay đầu lại, cô phát hiện ở khudân cư cách bệnh viện nửa con đường, có một người đàn ông khoảng ba mươi tuổiđi ra, anh ta đeo một chiếc ba lô to, cao gầy, tóc hơi dài. Chúc Tiểu Tiểu nhìnngoại hình của anh ta, cảm thấy hình như đã gặp ở đâu. Chiếc xe chầm chậm láiđến, phía trước không xa, đèn vàng chỗ đầu đường lóe lên, chắc cũng sắp tắtrồi. Chúc Tiểu Tiểu đột nhiên nhớ ra, Mẫn Kỳ!

Trước đó ở công ty khi điều tra tư liệu có nhìn thấyảnh của anh ta, tuy người này gầy hơn trên ảnh, nhưng thật sự giống như cùngmột người. Tiểu Tiểu vội vàng dừng xe lại bên đường, quay đầu quan sát, tìmkiếm bóng dáng của người kia. Anh ta lên một chiếc xe màu xanh, phóng đi nhưbay, lướt qua bên cạnh xe của Tiểu Tiểu huýt sáo.

Chúc Tiểu Tiểu thấy vậy vội gọi điện thoại cho ChuDuệ, nói lại phát hiện của mình, và đem báo cáo hết chủng loại, màu sắc, biểnsố của chiếc xe kia. Chu Duệ lập tức điều chỉnh hệ thống tín hiệu của cameragiám sát giao thông, trên đoạn đường mà Chúc Tiểu Tiểu báo tìm thấy chiếc xekia, chụp lại hình trong camera, đích xác người đàn ông ngồi ở ghế lái đó tướngmạo vô cùng giống Mẫn Kỳ.

Chu Duệ nhanh chóng tiến hành sao quét phần mặt rồiđối chiếu với một tấm ảnh, quả nhiên là anh ta.

"Được, vậy tôi sẽ theo anh ta, có vấn đề gì sẽthông báo ngay.” Chúc Tiểu Tiểu nghe thấy tin tức xác nhận liền phấn chấn trởlại, có việc để làm luôn tốt hơn là suy nghĩ lung tung.

"Tiểu Tiểu, anh ta đang lái xe hướng về phíakhách sạn Hải Dật Hằng Nhã, có khả năng là muốn đến đó. Tôi đã thông báo choHappy rồi, cô phải cẩn thận hơn."

"Ok, hiểu rồi." Chúc Tiểu Tiểu nhân lúc đènđỏ, mở GPS ra, lại lần nữa đeo thiết bị liên lạc lên, Ray chuyển tần số của côđến tổ đang hành động trong khách sạn, Tiểu Tiểu nghe thấy tiếng của Smile rồi:"Các tổ chú ý, lập tức rời khỏi tòa nhà chính, tất cả các tổ viên lùi vềtòa nhà phụ phía đông đợi lệnh, mục tiêu đã chắc chắn, tòa nhà chính lập tức sẽđược phong tỏa giăng kết giới, tất cả nhân viên di chuyển khỏi đây ngay".

Tiếp sau đó là tiếng của Tư Mã Cần: "Chỗ tôi pháthiện có một khách hàng của tầng mười vẫn chưa chuyển đi, chúng tôi đang chạyđến đưa anh ta rời khỏi đó, cần thêm mấy phút nữa".

"Huyền Thiên Ngọc Nữ, cô đợi một chút, bên trongcòn có người, cho chúng tôi thêm mấy phút nữa. Không. Đồ đàn bà chếttiệt!" Happy cuồng nộ trong thiết bị liên lạc. Rõ ràng Huyền Thiên Ngọc Nữđã bắt đầu giăng kết giới phong tỏa.

"Đợi một chút tôi đón được anh ta rồi."Trong thiết bị liên lạc truyền đến tiếng của Tư Mã Cần, anh chạy cật lực suốtcả đoạn đường, giọng nói thều thào.

"Tư Mã, không còn kịp nữa, kết giới đã giăng lênrồi, các anh không thể ra được. Trời, đây là thứ gì chứ?" Trong giọng nóicủa Smile lộ rõ vẻ kinh ngạc khiến lòng Chúc Tiểu Tiểu chùng xuống. Xem ra kẻnhận tế phẩm bên trong tòa nhà xuất hiện rồi, có thể khiến cho Smile kinh hãi,tuyệt đối không phải loại yêu ma quỷ quái thông thường.

"Là Hậu Khanh!" Thôi phán quan kinh hãi thốtlên, đã nhận ra thân phận của ma thần vừa mới xuất thế này.

Hậu Khanh là ma thần thượng cổ, thủy tổ của cương thi,hắn ta một khi xuất thế, chắc chắn không phải là chuyện nhỏ.

Happy lớn tiếng nói: "Tư Mã, các cậu chạy xuốnglầu dưới đi, Hậu Khanh đang xông lên trên tầng thượng, bây giờ không có cáchnào đưa các cậu ra khỏi tòa nhà, tìm một nơi an toàn tránh trước đi. Ray, ròquét tòa nhà chính, tìm một chỗ tà khí yếu để bọn Tư Mã Cần ẩn thân".

Lúc này Chúc Tiểu Tiểu bám theo Mẫn Kỳ đến được cửakhách sạn, cô nhìn thấy anh ta thần sắc khẩn trương, xuống xe lao về phía tòanhà chính của khách sạn.

Chúc Tiểu Tiểu vừa báo cáo vừa đuổi, rất nhanh chóngbên kia có bốn, năm người chạy đến định vây lấy Mẫn Kỳ. Mẫn Kỳ nhanh chóng xoaytay niệm chỉ quyết, mọi người còn chưa kịp nhìn rõ, thì đã bị một luồng khíđánh bật ra ngoài. Bọn họ tiếp tục xông vào, liền bị một bức tường vô hình ngănlại.

Trong lòng Mẫn Kỳ có chút sốt ruột, anh ta đến muộn,bây giờ tòa nhà đã bị phong tỏa, anh ta muốn đi vào thật sự có chút phiền phức,cũng may mới chỉ là kết giới, thứ này ắt không ngăn được anh ta.

Phàm là phong ấn kết giới, tất sẽ có huyệt điểm, anhta là người giỏi về cái này nhất trên đời. Kết giới phong ấn của tòa nhà vôcùng tề chỉnh, nhưng anh ta chỉ nhìn một cái đã thấy ngay vị trí huyệt điểm.Mẫn Kỳ ở bên cạnh bày ra kết giới phòng thân, bắt đầu vẽ bùa chu sa phá phongấn.

Chỉ còn thiếu một bước cuối cùng, lúc này lại có mộtđường kiếm tấn công đến, Mẫn Kỳ nghiêng người liên tiếp lùi mấy bước, duỗi tayra tóm lấy cổ tay của người tấn công đến, lại là cô gái trong lúc nửa đêm ởbệnh viện phá hết tất cả kết giới của anh ta.

Chúc Tiểu Tiểu bị anh ta tóm lấy cổ tay phải, thế tấncông vẫn không ngừng lại, cô thả lỏng tay, để Tiểu Phấn Hồng rơi xuống taytrái, tay trái xoay một cái, lưỡi kiếm sắc bén lại đột nhiên dài ra hai tấc,đâm vào phần bụng của Mẫn Kỳ. Lúc này Mẫn Kỳ không thể không buông cô ra, nhanhchóng lùi về phía sau.

"Từ khi nào trong giới hàng ma lại mọc ra nha đầunhư cô đây?" Mẫn Kỳ thật sự chưa từng biết tới một hàng ma sư nào có bảnlĩnh về kết giới hơn những người thuộc Mẫn gia anh ta.

Chúc Tiểu Tiểu không nói gì, vùi đầu tấn công tiếp.Ngoài kết giới của Mẫn Kỳ, mấy người đang vẽ bùa giơ rìu có ý muốn phá. Mẫn Kỳnheo mắt lại, dưới tình thế cấp bách ra tay độc ác, nghiêng người tránh một đòntấn công của Chúc Tiểu Tiểu sau đó một dao chém lên cánh tay của cô. Chúc TiểuTiểu đau đớn kêu lên một tiếng, không nắm chắc được Tiểu Phấn Hồng nữa, vũ khí"choang cạch" rơi xuống đất Mẫn Kỳ quay người tung chân một cái hungmãnh, Chúc Tiểu Tiểu bị đá bay ra xa ngoài kết giới.

Tiểu Tiểu ôm lấy bụng, nằm cuộn lại trên mặt đất rấtlâu không động đậy. Mẫn Kỳ không để ý đến cô, nhanh chóng vẽ nốt bùa, hai lòngbàn tay chập vào nhau lẩm nhẩm đọc, tiếp đó toàn thân sáng lên, đi vào trongkết giới do Huyền Thiên Ngọc Nữ giăng.

Trên đỉnh của tòa nhà, Huyền Thiên Ngọc Nữ và năm vịđệ tử của Huyền Thiên phái, còn có cả Thôi cục trưởng dẫn đầu các phán quan,cùng Happy, Smile, mọi người đang đối mặt với một mớ tóc màu đen càng lúc càngdài, ác chiến trong làn khói dày đặc.

''Mọi người cẩn thận, ma thần Hậu Khanh này được sinhtế gọi tỉnh, lúc này huyết lực không đủ, cần phải hút nhiều máu tươi, nhất địnhkhông thể để hắn ta thoát ra khỏi kết giới." Huyền Thiên Ngọc Nữ vừa nóixong lời này, liền cảm thấy kết giới của mình bị người nào đó dùng bùa chú phá.Cô ta vung kiếm chém đứt một bó tóc của Hậu Khanh đang cuốn đến, chỗ tóc đó giốngnhư có sinh mệnh vậy, lại nhanh chóng dài ra, cuốn lấy.

Thôi phán quan giơ côn khua, cuộn đám tóc đen lại, lớntiếng hét: "Mau phong kết giới". Đến ông cũng cảm thấy được kết giớibị phá một lỗ rồi, Hậu Khanh này không thể nào không phát giác ra.

Quả nhiên Hậu Khanh toàn thân căng cứng, dùng lực gạthết đám người tấn công ra, thân thể phình lên giống như muốn nổ tung, khói đendày đặc từ từ lan ra. Hậu Khanh này là ma vật thượng cổ, thủy tổ của cương thi,lấy máu để sống, hút hồn dưỡng linh, còn có thuật phân thân, có thể biến hóa ranhiều thân thể, khó phân thật giả.

Đến lúc này cơ thể hắn ta trương căng lên, tiếp đó làcó ý phân thân, hắn ta tốc độ cực nhanh, một khi phân thân trốn ra, sợ là càngkhó bắt về hơn. Happy và Smile vung hai sợi tỏa liên1 TiểuHắc và Tiểu Bạch ra, kết thành lưới dày đặc vây kín lấy Hậu Khanh. Lần nàyHuyền Thiên Ngọc Nữ tranh thủ thời gian nhanh chóng niệm chú, lập lại kết giới,lại lần nữa phong ấn chết tòa nhà.

1 Sợitỏa liên: Sợi xích.

Mọi người tất cả xông lên, cùng tấn công Hậu Khanh.Hậu Khanh này vừa mới thức tỉnh, năng lượng chưa hoàn toàn khôi phục, cần phảinhân cơ hội tiêu diệt hắn ta. Nếu không, một khi hắn ta lại hấp thu được thầnlực, thì không phải là cục diện mấy người bọn họ có thể xử lý được.

Nhưng Hậu Khanh trước mắt cũng đã đủ lớn mạnh rồi, VôThường tỏa liên căn bản không giữ được hắn ta, chỉ nghe thấy "phựt"một tiếng, tỏa liên đứt thành vô số đoạn, Happy và Smile bị đẩy bay ra ngoàimấy mét, "ộc" một tiếng nôn ra máu. Máu tươi kích thích Hậu Khanh,con mắt đỏ như máu của hắn ta sáng lên, móng vuốt giống như xương khô duỗi ra,nhào về phía Happy và Smile.

Thôi phán quan kinh hãi, đưa ngang cây côn ra ngănchặn móng vuốt của hắn ta, Lý phán quan, Vũ phán quan chạy đến, dùng Phán Yêuchú tấn công tới trước ngực Hậu Khanh. Nhưng chưởng chú cứ như đánh lên một bứctường vô hình, năng lượng bị hóa giải không còn tung tích. Huyền Thiên Ngọc Nữvốn muốn nhân cơ hội rút kiếm đâm vào sau gáy của Hậu Khanh, yềt hầu mới là chỗcửa mệnh của hắn ta. Nhưng lúc này, lưỡi kiếm cũng như đâm trúng một bức tườngvô hình, cong lại, bật ngược ra sau.

Hậu Khanh chẳng biết có phải do mất kiên nhẫn, hay dongửi thấy mùi vị của máu người, hắn ta "soạt" một cái, hóa thành nămthân thể, cuộn một làn khói nồng xuyên xuống dưới lầu.

Ở trên đỉnh của tòa nhà, chúng thần và ma vật đánhnhau nước sôi lửa bỏng, còn các hàng ma sư bên này lại gặp phải một cục diệncăng thẳng khác.

Chúc Tiểu Tiểu bị Mẫn Kỳ đá ngã xuống đất, sau khiđược người ta đỡ dậy chỉ cảm thấy bụng đau như lửa đốt, nóng rực. Trong thiếtbị liên lạc truyền đến giọng của Ray, báo cáo thông qua máy giám sát của kháchsạn đã tìm thấy hành tung của Mẫn Kỳ. Hắn ta đi thang máy lên thẳng đỉnh củatòa nhà ba mươi tầng. Tư Mã Cần nghe thấy tin tức, bảo hai hàng ma sư còn lạiđưa người khách kia đi ẩn nấp, còn mình thì chạy lên trên đỉnh tòa nhà.

Chúc Tiểu Tiểu chậm lại một chút, cảm thấy không cònđau nữa, cũng hỏa tốc xông vào trong khách sạn. Kết giới của Huyền Thiên NgọcNữ quả nhiên cũng không ngăn cản được cô, cô nhẹ nhàng chạy vào bên trong tòanhà.

Lúc này Mẫn Kỳ đã lên đến đỉnh, mở ba lô sau lưng, lấyra một chiếc hộp gỗ, bên trong đặt bốn quả cầu tròn màu đỏ máu, đây là huyếtchú đan, là Linh vật quan trọng để Hậu Khanh hoàn toàn khôi phục năng lượng,phá vòng vây xuất thế, cũng là cống phẩm có thể giúp Hậu Khanh nguyện ý làmviệc cho anh ta. Cổ thư có viết, người hiến huyết chú đan, cũng là người hiệulệnh ma tính Hậu Khanh.

Mẫn Kỳ giơ cao chiếc hộp lên đỉnh đầu, đợi một lúc,nhìn thấy trong lối đi của tòa nhà bắt đầu có khói đen tản ra, không kìm đượcliền cười. Tuy quá trình này có chút khó khăn, còn gặp phải khá nhiều phiềnphức, nhưng chẳng bao lâu nữa mọi thứ đều sẽ có kết quả. Hậu Khanh một khi khôiphục được năng lượng, những người cản đường linh tinh vớ vẩn này sẽ chẳng cònlà vấn đề.

Khói đen càng lúc càng dày hơn, một cặp mắt màu đỏ máuđang xuất hiện thấp thoáng trong đám khói mờ.
Chương trước
Chương sau
Website đọc truyện online chất lượng hàng đầu việt nam, với nhiều truyện tiên hiệp, truyện kiếm hiệp, truyện ngôn tình, truyện teen, truyện đô thị được tác giả và dịch giả chọn lọc và đăng tải.
Liên hệ về bản quyền/quảng cáo: [email protected]

Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư

Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.