- TẤT CẢ LÀ TẠI MÀY - Nói
xong nó hét lên , nước mắt nước mũi bắn tứ tung lên mặt hắn hết :’x . Nó đang
bị hiểu lầm mà .. Sao anh Vỹ lại không tin nó chứ . Yêu mà không đặt niềm tin
thì yêu làm gì .. Yêu thế chỷ làm đối phương đau khổ thôi
- Sao có chuyện thế được ,
cháo được mua từ nhà hàng nổi tiếng . - Hắn lạnh lùng lên tiếng , đôi mắt nhìn
vào đôi mắt nó . Khẽ nhíu mày , hắn nói tiếp - Có lẽ .. ai đó đã bỏ thuốc vào
cháo
‘’ Vỹ là người yêu nó ‘’ Hắn
nghĩ , trong lòng thoáng qua 1 chút buồn
- Ai ? - Nó ngu ngơ hỏi ,
nước mắt lại thêm nhiều - Mày .. cũng nghi tao ư ?????
Hắn im lìm , tiếp tục lái xe
. Tâm trí thì đang hoạt động không ngừng nghỉ ‘’ Không thể nào .. cháo không
thể tự nhiên có thuốc ? mà nếu không phải cháo thì chắc chắn có người nào đó bỏ
vô ? mà là ai ? nó ? chắc không phải ? Vỹ là người yêu nó mà , làm sao nó nỡ hại
hắn đc ? .. Có ai muốn hại nó chăng ?... Người đó muốn hại nó hay người tên Vỹ kia
? ‘’
Nó mỉm cười chua xót , cho rằng
ngay cả hắn cũng nghi ngờ nó nữa .. Nước mắt chảy dài làm nền cho cái nụ cười ấy
thêm thê thảm .
- Có đưa cháo cho ai không ?
- Im lặng 1 hồi , hắn lên tiếng . Hy vọng nó nói có
- Không ... à có chứ . Em gái
kết nghĩa của Vỹ - Nó quệt ngang dòng nước mắt
Dứt câu nói , cái xe phanh
dừng trước nhà nó . Hắn không nói gì thêm . Nó mở cửa bước vô nhà
******************************
Nằm trên nệm , nó ngước nhìn
trần nhà . Đã quá nửa đêm rồi , nó không thể nào ngủ được .
‘’ - Em còn giả tạo à ! ‘’...
‘’ - Em còn nói không có à ?
Em bỏ gói thuốc xổ cấp tính vô trong tô cháo rồi cho anh ăn . Em thật sự làm anh
rất thất vọng ‘’...
‘’ - Anh làm gì sai để em
ghét anh như vậy ? ‘’ .....
‘’ - Tôi quá thật vọng về em ‘’ ....’’ Em đừng đổ lỗi cho người vô tội ‘’
‘’ - - Em cút về cho tôi .. ‘’
‘’ - BIẾN ‘’
Từng câu nói lúc đó của Vỹ cứ
như ăn sâu vào đầu nó . Nghĩ đi nghĩ lại cũng lạ , sao lại có thuốc xổ trong
cháo chứ !!!
- Có lẽ nào ... là Kiều - Nó
gác tay lên trán , lời nói ẩn chứa nghi ngờ lẫn không tin . Kiều có thể làm
việc đó với lý do gì ??? Chắc không phải Kiều đâu .. Nó mệt mỏi thở dài , khi
nó vừa mới chợp mắt 1 tý thỳ đã nghe tiếng Khoa í ới gọi
*********************************
‘’ Tùng .. Tùng ‘’ Tiếng
trông báo hiệu ra chơi vang lên . Lớp cá biệt của nó vỡ tổ mà bay thẳng ra
ngoài , có đứa hưng phấn cầm luôn sách ném lên trời . Hắn ngồi im , đep
headphone nghe nhạc , vẫn là thói quen của mọi lúc giải lao . Nó nằm úp mặt dài
lên bàn mà có ngủ đâu . 1 là không thể ngủ được , 2 là sợ Khoa nhìn thấy đôi
mắt sưng của mình , Khoa mà biết là làm ầm lên cho coi , chưa kể là có khi nổi
nóng lên đi xử tội Vỹ vì làm nó đau .
Nhưng bạn bè với nhau từ mẫu
giáo , làm sao mà giấu được . Tuy nó không nói , cứ cố tránh né nhưng Khoa vẫn
hiểu nó đang trong tình trạng như thế nào . Ngồi lướt điện thoại , đôi khi Khoa
liếc mắt sang nhìn nó . Chẳng biết có chuyện gì , Khoa biết nó giấu không muốn
nói . Nhưng chỉ mong nó có thể tự giải quyết được . Nhìn nó khóc tới sưng mắt ,
lòng Khoa đau như cắt :’x :’x
- Quyên . ăn bánh hông tao đi
mua ? - Muốn nó hết buồn , chỉ còn cách dụ ăn . Khoa bỏ điện thoại vô túi , kéo
tay nó
- Ừm - Vẫn nằm dài trên bàn ,
nó trả lời mệt mỏi .
Khoa cười nhẹ , chạy ra khỏi
lớp
Hắn nhìn theo dáng Khoa đi ,
nghĩ thầm ‘’ Khoa cũng có tình cảm với con heo đó ? ? ? Sao nó xấu vậy mà nhìu người quan tâm vậy ? ‘’
Biết Khoa đã đy ròi , nó
ngước mặt lên nhìn quanh lớp , chỉ có nó và hắn thôi .. Ơ mà hình như hắn chỉ
lo nghe nhạc khôg quan tâm nó , rõ là lạnh mà .
Đôi mắt nó di chuyển ra phía
của , 1 người con trai đứng ngay cửa lớp nhìn nó
- Anh Vỹ - Nó lẩm bẩm .. Anh ấy tới đây làm gì /?? tìm nó sao ?
không giận nó ? không nói nặng nó nữa sao ?? Sắc mặt Vỹ đã hồng hào hơn hôm qua
..
Bắt gặp nó phát hiện ra mình
, Vỹ quay gót bước đi
Website đọc truyện online chất lượng hàng đầu việt nam, với nhiều truyện tiên hiệp, truyện kiếm hiệp, truyện ngôn tình, truyện teen, truyện đô thị được tác giả và dịch giả chọn lọc và đăng tải. Liên hệ về bản quyền/quảng cáo: [email protected]